Kể từ khi thành lập đội sát thủ đến nay chưa hề có nhiệm vụ, bởi vì không có người nào đáng giá để họ ra tay!
Diệp Huyền Tân là viên đá mài đầu tiên của đội sát thủ!
Điện thoại nhanh chóng được kết nối Âu Dương T¡ Mệnh: “Chào buổi sáng ông cụ Kiều”
Ông cụ Kiều nói: “Âu Dương, đội sát thủ có bao nhiêu người ở tỉnh Đông Tam”
Âu Dương Mệnh: “Đội trưởng Bạch Vô Thường cùng với phó đội trưởng Hắc Vô Thường đều ở bên trong tỉnh Đông Tam.”
“Các đội viên khác đều phân tán ở khắp nơi để mở rộng lãnh thổ cho ngài.”
Ông cụ Kiều tâm bỗng nhiên yên tâm hơn nhiều.
Hắc Bạch Vô Thường là những linh hồn của đội sát thủ nên thực lực cũng mạnh nhất.
Hai người này liên thủ để xử lý Diệp.
Huyền Tần thì sẽ không thành vấn đề.
Ông cụ Kiều: “Gọi Hắc Bạch Vô Thường tới đây có nhiệm vụ quan trọng cần phải làm”
Âu Dương Tỉ Mệnh hít sâu một hơi: “Để Häc Bạch Vô Thường cùng chấp hành nhiệm vụ sao? Rốt cuộc thì đối phương là thần thánh phương nào?”
“Cho dù là tông sư cũng không thể đánh lại hai người liên thủ.”
Ông cụ Kiều cười gượng: “Đối phương không phải tông sư nhưng mà còn tạo ra uy hiếp với chúng ta còn lớn hơn cả tông sưi”
Âu Dương Tỉ Mệnh: “Đã nhận được, bây giờ tôi lập tức sắp xếp!”
Sau khi tin tức Hắc Bạch Vô Thường muốn ra tay với Diệp Huyền Tân được truyền ra, thị trường ngầm vốn đầy sóng gió của tỉnh Đông Tam cuối cùng cũng ổn định Mầm tai họa của tỉnh Đông Tam đều do.
một mình Diệp Huyền Tân gây ra, nếu như anh bị Hắc Bạch Vô Thường giết chết thì tỉnh Đông Tam hiển nhiên có thể an toàn ổn định.
Về phần Hắc Bạch Vô Thường có thể giết chết Diệp Huyền Tân hay không thì vấn đề này hoàn toàn không tồn tại.
Danh tiếng của Häc Bạch Vô Thường không ít hơn ông cụ Kiều, bởi vì hai người liên thủ thì thực lực có thể so với tông sư, thậm chí có những phương tiện truyền thông có thẩm quyền còn miêu tả sinh động hai người là đại tông sư thứ mười một của Đại Hạ và “vô địch dưới tông sư”.
Trừ phi Diệp Huyền Tân là tông sư nếu không hẳn là phải chết không nghi ngờ.
Diệp Huyền Tân là tông sư sao? Đương nhiên không phải, nếu như là tông sư vậy tại sao ở trên bảng xếp hạng lại không có tên của anhI Các con đường và quảng trường gần tập đoàn Đế Hào cả ngày đều rất đông đúc, những người này đều muốn tận mắt chứng kiến thời khắc lịch sử Hắc Bạch Vô Thường giết chết Diệp Huyền Tân.
Mạnh Thúy Lan dẫn theo một đội sát thủ đi vào tập đoàn Đế Hào để canh gác.
Điều này làm cho Diệp Huyền Tân rất là không vui: “Này có lầm hay không vậy, nhà tôi là xí nghiệp chính quy, các người một đám với thái độ lạnh nhạt cả ngày canh giữ ở nhà tôi còn ra thể thống gì chứ”
Mạnh Thúy Lan tức giận trợn mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Chó cản Lã Động Tân, không phân biệt tốt xấu!”
Diệp Huyền Tân: “Cô cản tôi lúc nào?
Hơn nữa tôi cũng không gọi là Lã Động Tân”
“Anh con mẹ nó..” Mạnh Thúy Lan tức giận nhưng không có chỗ để trút giận, thãng cha này cưới một người vợ đẹp nghiêng nước nghiêng thành thì cũng thôi, mồm mép lại còn lưu loát như thế, đấu võ mồm với anh không có lần nào có thể thắng nổi, thật sự là không có công lý!
Mạnh Thúy Lan tức giận nói: “Tại sao chúng tôi phải canh giữ ở đây trong lòng anh không rõ sao?”
“Hắc Bạch Vô Thường muốn giết chết anh đó anh hai à”
“Đầu Nhi nói anh không thể chết ở trong tay Hắc Bạch Vô Thường bởi vì Đầu Nhi muốn tự tay giết chết anh mới có thể giải mối hận ở trong lòng!”
Diệp Huyền Tân thở dài: “Tại sao Phụ Lưỡng không tự mình đến gặp tôi?”
Vẻ mặt Mạnh Thúy Lan bỗng nhiên có vẻ chán chường: “Mấy năm nay Đầu Nhi đã phải chịu biết bao nỗi khổ tương tư nên trạng thái tinh thần không tốt cho lắm.”
“Đầu Nhi nói rằng muốn điều chỉnh trạng thái tỉnh thần thì lúc giết anh mới có khả dứt khoát lưu loát”
“Nhưng mà tôi thấy Đầu Nhi muốn gặp anh với tỉnh thần tốt nhất… Thực ra thì trong lòng Đầu Nhi vẫn rất quan tâm tới lần gặp mặt đầu tiên, muốn để lại ấn tượng tốt với anh”
“Tôi chỉ tự hỏi đàn ông có gì tốt, vừa dơ vừa thúi, anh nhìn con gái chúng tôi xem vừa thơm vừa mềm, giọng nói còn rất hay…”
Diệp Huyền Tân: “Haha, nếu như ai cũng giống như cô thì loài người đã bị diệt vong từ lâu rồi”
“Được rồi, các người đều về đi.
Một Hắc.
Bạch Vô Thường nho nhỏ tôi vẫn không để vào mắt nên không cần các người phải bảo vệ!”
.