Gia chủ nhà họ Từ ở thành phố Giang là Từ Hiên Thắng, là ông Hai của Từ Lam Khiết!
Thế là Triệu Bất Độ lên tiếng chào hỏi Từ Hiên Thắng, để ông ta tới làm trưởng bối chứng hôn, đồng thời ra hứa hẹn, sau khi thành công đăng ký kết hôn, sẽ cho ông ta một số tiền lớn có giá trị lên đến hơn một trăm đơn đặt hàng.
Sau khi Từ Hiên Thắng biết được, thiếu chút nữa đã hưng phấn nhảy dựng lên.
Triệu Bất Độ là ai?
Ông ta tuy chỉ là con nuôi Triệu Công Minh, là quản lý cấp cao, là mạch máu kinh tế của tỉnh Đông Tam, giá trị con người có thể lên đến hàng trăm tỷ!
Mà bây giờ nhà họ Từ ở thành phố Giang bởi vì có quan hệ với Diệp Huyền Tân, lợi nhuận kinh doanh đang rớt xuống vực thẳm, thậm chí gần như chuẩn bị phải đóng cửa phá sản.
Nếu là có thể trèo lên cây cổ thụ Triệu Bất Độ này, nhà họ Từ còn không phải sẽ quay lại là dòng họ đứng đầu hay sao!
Lúc này Từ Hiên Thẳng để cháu trai mà ông ta yêu quý nhất -Từ Đức Lương lên xe, một đường hướng thẳng đến tập đoàn Diệp Linh.
Nửa giờ sau, bọn họ tập hợp lại cùng với Triệu Bất Độ ở tập đoàn Diệp Linh.
Từ Hiên Thẳng mang theo khuôn mặt tươi cười nghênh đón đối phương: “Cháu rể quả nhiêncó khí chất không tầm thường”
“Cậu coi trọng cháu gái của tôi, đây chính là phúc khí của Lam Khiết”
Triệu Bất Độ có chút đau đầu vỗ trán “ Ai, chỉ tiếc Lam Khiết bị mấy lời trêu ghẹo ong bướm của Diệp Huyền Tân lừa gạt, cố chấp mãi không tỉnh ngộ, không biết có chịu gả cho cháu hay không nữa”
Lúc này Từ Đức Lương lập tức tỏ rõ thái độ: “Cậu Triệu… Không, con rể, Từ Lam Khiết gả cho cậu, chính là cơ hội tốt giúp nhà họ Từ tôi làm rạng rỡ tổ tông!”
“Nếu như cô ta không đồng ý, chúng tôi không những trục xuất cô ta ra khỏi dòng họ, mà còn tước đoạt tư cách có tên trong gia phả của cô ta”
Nếu ngay cả danh tiếng của dòng họ cũng không cần, thì chính là có lỗi với gia tộc, đại nghịch bất đạo, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, danh dự sẽ bị hủy hoại, nhất định sẽ đưa tới phiền phức khôn lường!
Triệu Bất Độ có chút sợ ngây người.
Lòng dạ ác độc của nhà họ Từ ở thành phố Giang này thật sự là quá mức điên rồ!
Vì một chút ít lợi ích nhỏ, hi sinh cả một đời hạnh phúc của cháu gái thì cũng thôi đi, vậy mà đến việc xóa cả tên ra khỏi gia phả cũng làm ra được.
Lúc này, nhân viên công tác của cục dân chính đi vào.
Triệu Bất Độ lập tức mang đám người đi vào văn phòng của Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết nhìn thấy Triệu Bất Độ lại cùng đám người nhà họ Từ ở thành phố Giang đi vào, đột nhiên có cảm giác có chuyện không hay sắp diễn ra.
Cô ra vẻ trấn định nói: “Triệu Bất Độ, nơi này không chào đón anh, xin hãy đi ra ngoài”
Triệu Bất Độ còn chưa kịp mở miệng, Từ Hiên Thắng liền quát lớn: “Làm càn, cô làm sao có thể dùng giọng điệu như thế nói chuyện với vị hôn phu tương lai của mình hả.”
Vị hôn phu tương lai? Từ Lam Khiết nghe mà ngỡ như đang trong mộng: “Đây là có ý gì?
Triệu Bất Độ cười hèn mọn: “Lam Khiết, anh vừa mới đề nghị chuyện cầu hôn với người lớn trong nhà em, bọn họ đã đồng ý rồi”
“Anh đã nhờ Nhị gia gia tự mình làm mai mối cho chúng ta”
“Phận là con cái luôn phải nghe theo lời của cha mẹ, hôm nay chúng ta liền đăng ký kết hôn!”
“Ông nói linh tỉnh cái gì vậy!” Từ Lam Khiết tức giận đến nghẹn lời.
Cha mẹ cô làm sao có thể đem cô gả cho tên súc sinh Triệu Bất Độ này.
Còn có đám người nhà họ Từ phía ở thành phố Giang này nữa, tâm địa cũng đủ ác độc, đây rõ ràng là muốn đem cô bán cho.
Triệu Bất Độ, muốn thông qua cô mà lợi dụng anh ta, ý đồ muốn kiếm được chút ích lợi đây mà.
Cô cả giận nói: “Ông cút ra ngoài cho tôi, hôm nay tôi cho dù có phải chết, cũng sẽ không gả cho anh”
Triệu Bất Độ cười càng lạnh lùng xảo trá: “Ha ha, cho dù là vậy nhưng điều này không phải do em quyết định đâu”
Nói xong, ông ta đem hộ khẩu của mình cùng hộ khẩu của Từ Lam Khiết ném cho.
nhân viên công tác cục dân chính: “Làm phiền mọi người cho chúng tôi đăng ký kết hôn”
“Ông!”
Từ Lam Khiết như gặp phải sét đánh ngang trời, đầu như muốn phát điên!
Triệu Bất Độ đáng chết, lại dám ăn trộm cả sổ hộ khẩu mang đến đây.
Việc này, nếu như thật sự phải đăng ký kết hôn, khi đó mình chính là người vợ hợp pháp trên danh nghĩa của ông ta.
Không thể, tuyệt đối không thể lấy ông ta được..
Cô tức giận xông lên, muốn cướp sổ hộ khẩu.
Chẳng qua Từ Đức Lương đã vượt lên trước một bước mà xông lên, không chút do.
dự cho cô một cái bạt tai.
“Nghiệt tử, con còn dám phản kháng!”
“Cậu Triệu có thể coi trọng con, là phúc khí tám đời con mới tu luyện được, con đừng có mà không biết điều như thế”
.