Từ Hiên Thắng cùng Từ Đức Lương nhìn thấy mà giật mình, điên cuồng run rẩy!
Diệp Huyền Tân cùng Phạm Thúy Lan thật sự là lòng dạ độc ác.
Nơi đây không nên ở lại lâu.
Hai người bọn họ đang chuẩn bị rời đi.
“Đứng lại” Diệp Huyền Tân hô.
Trong lòng của Từ Hiên Thẳng cùng Từ Đức Lương điên cuồng hỗn loạn: “… Mày muốn làm gì”
Ánh mắt Diệp Huyền Tân lạnh thấu xương nhìn hai người: “Nói, là ai đánh vợ của tôi: Từ Đức Lương ngụy biện nói: “Tôi… Tôi cũng là vì tốt cho Lam Khiết…”
“Bai Diệp Huyền Tân bước nhanh về phía trước, bóp chặt lấy bàn tay của Từ Đức Lương.
Thân thể Từ Đức Lương đang đứng thẳng bị Diệp Huyền Tân tát bay, lăn lộn vài vòng ở trên không trung rồi rơi đập người xuống mặt đất.
Răng với máu, từ trong miệng anh ta bay ra ngoài, cái tát này anh ta suýt chút nữa thì lên cơn sốc.
Từ Hiên Thằng dù đau lòng cho cháu trai, nhưng bây giờ ông ta đã sớm bị những hành động hung hăng tàn nhẫn của Diệp.
Huyền Tần làm cho khiếp sợ, nào dám phản kháng lại một chút nào.
Ông ta cố gắng trấn định nói: “Cậu đã đánh Từ Đức Lương, hai bên coi như hòa nhau, Đức Lương, chúng ta đi.”
“Ai nói chúng ta hòa nhau” Diệp Huyền Tần cười rất lạnh lùng âm u: “Từ Đức Lương mệnh rẻ như chó, vợ tôi lại là minh châu quý giá, làm sao có thể coi là công bằng đây?”
Từ Hiên Thắng cần răng nói: “Họ Diệp kia, cậu còn muốn làm cái gì, cậu đừng có quá đáng”
Diệp Huyền Tân: “Lúc ban đầu, là mấy người động vào vợ tôi trước, tôi tất nhiên muốn cho mấy người cửa nát nhà tan”
“Nhưng nể tình mọi người là thân thích của vợ tôi, vậy thì không cần phải chết, nhà cửa tan nát là có thể chấp nhận được Từ Hiên Thắng giận dữ mảng mỏ: “Ngông cuồng!”
Nhà họ Từ đứng sừng sững cả trăm năm cũng không đổ, gốc rễ đã ăn sâu, làm sao có thể do anh tùy tiện nói muốn tan liền tan chứ?”
Diệp Huyền Tân cười lấy điện thoại ra, bấm gọi: “Mười phút, tôi muốn Tam Giang nhà họ Từ từ bây giờ biến mất trên thế giới này”
Tứ Hải trong hội viên thương hội, tất cả đều là danh lưu thương giới tỉnh Hà Tây, nói bọn họ nắm giữ trong tay toàn bộ mạch máu kinh tế tỉnh Hà Tây cũng không có chút nào là quá đáng.
Đập chết một cái Tam Giang của nhà họ Từ, quả thực không phải là chuyện quá dễ dàng rồi sao!
Từ Hiên Thắng cuồng vọng cười to: “Mười phút? Ha ha, ông đây cho cậu thời gian mười năm!”
Vừa dứt lời, điện thoại Từ Hiên Thắng bỗng nhiên vang lên.
Hãn vội vàng ấn nghe.
“Từ Hiên Thắng, anh cung cấp cho bên nhà tôi chất lượng hàng hóa không đạt tiêu chuẩn, chúng tôi muốn trả hàng, mong quý.
công ty đem tiền hàng cùng phí bồi thường vi phạm hợp đồng đến trả lại cho chúng tôi.”
AI Từ Hiên Thẳng trợn tròn mắt: “ Ngài Lưu, cái này làm sao có thể? Khẳng định là có sai sót ở đâu đó…”
Chẳng qua đối phương căn bản không cho anh ta cơ hội giải thích, trực tiếp cúp điện thoại.
Điện thoại vừa cúp máy, lại có mấy cuộc điện thoại liên tiếp không ngừng đến.
“Từ Hiên Thắng, nguyên vật liệu nhà tôi xảy ra vấn đề, không thể đúng hạn cho cung cấp nhà anh, thật có lỗi, hợp tác kết thúc.”
“Từ Hiên Thắng, nghe nói nhà cung cấp hàng không thể cung cấp cho các anh? Vậy đám sản phẩm tôi muốn các anh không có cách nào sản xuất? Vậy các anh ngồi đấy chờ bị khởi kiện đi”
“Từ tiên sinh, đây là ngân hàng Đại Hạ, xét thấy tình huống hiện tại của nhà anh, cấp bậc thẻ tín dụng trở thành số không, xin ngài \g vòng ba ngày đem các khoản vay trả úng tôi là toà án nhân dân, có người khi anh không có năng lực hoàn trả tiền nợ, hiện pháp viện đã cưỡng chế khóa tài khoản ngân hàng của các anh, phong tỏa tất cả tài sản của anh”
Điện thoại đến liên tiếp, tựa như bùa đòi mạng, trong nháy mắt muốn nửa cái mạng già của Từ Hiên Thắng.
Thân thể Từ Hiên Thắng mềm nhũn, trực tiếp ngồi phịch ở trên ghế sa lon Gia nghiệp gần trăm năm, cứ như vậy bị hủy hoại chỉ trong chốc lát?
Nhà ông ta không những phá sản, thậm chí còn thiếu thêm cả 1 đống nợ.
Ngay cả chỗ ở đều bị niêm phong, ngày sau liền phải lưu lạc đầu đường, ăn xin mà sống hay sao?
“Không, không, không!”
Từ Hiên Thẳng muốn điên rồi, không cứng rằn nổi nữa, vội vàng cầu khẩn Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, Ông … ông là ông hai của cháu, cháu không thể đối xử với ông như vậy”
“Sản nghiệp tổ tiên của nhà họ Từ, là cây đại thụ lâu đời của nhà họ Từ, không thể bị niêm phong như vậy được.”
“Lam Khiết,cô mau bỏ mệnh lệnh này đi, nhanh lên, nếu thực sự không được, tôi sẽ để cô tới làm chủ nhân nhà họ Từ”
.