Diệp Huyền Tân dùng ánh mắt xem thường liếc nhìn cô ta: “Ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung”
Tiết Mỹ Lệ giận tím người: “Khốn kiếp, anh nói ai ếch ngồi đáy giếng! Tôi thấy anh mới đúng là thứ ếch ngồi đáy giếng.”
“Nào nào nào, để tôi giới thiệu một chút cho mọi người về người này.
Vị này, xuất thân là con cháu gia đình danh giá, ngày còn nhỏ ai nấy đều chán ghét, thậm chí còn lục đồ trong thùng rác để ăn.
Sau này vì ăn cắp đồ mà bị bắt ngồi tù.
Nghe nói sau khi được thả ra thì tiếp tục làm ăn mày… Đừng có thấy bây giờ anh ta ăn mặc như người bình thường, nói không chừng lại hành nghề ăn cắp rồi đấy, mọi người hãy trông giữ đồ đạc của mình cho cẩn thận nhé”
Phụt! Ha ha!
Cả căn phòng đều cười ầm lên.
“Bây giờ bọn ăn cắp đều hung hăng vậy à? Còn dám đến phòng bán hàng ở nơi cao cấp như thế này trộm đồ”
“Vừa rồi anh ta lại còn nói đến mua biệt thự, trời đất ơi, tôi sắp cười văng cổ họng ra mất”
“Bảo vệ đâu? Để mắt kĩ đến bọn chúng cho tôi, thiếu thứ gì, các người chịu trách nhiệm “
Diệp Huyền Tân cười lạnh: “Con gái của người ở thì chính là con sen.
Cho dù có bán thân bấu víu vào kẻ có tiền, thì cô ta cũng chỉ là kẻ đầy tớ, vĩnh viễn không thế so sánh với chủ nhân.”
Khốn kiếp!
Tiết Mỹ Lệ tức muốn nổ tung.
Cô ta kiêng ky nhất chuyện người khác nói ra chuyện thân thế là con gái người ở của mình.
Cô ta nghiến răng: “Anh nói tôi không so được với anh..”
Diệp Huyền Tân: “Ha ha, vậy là cô thừa nhận mình là người hầu rồi?”
Khốn nạn, mắc bẩy rồi!
Mắt Tiết Mỹ Lệ đỏ nị “Được, được lắm, tôi sẽ cho anh thấy, có chỗ nào của tôi không mà lại không bằng anh”
“Đây là chồng chưa cưới của tôi, Triệu Hoàng Phúc, điều hành việc kinh doanh nghĩa trang.
Bản thân anh ta đáng giá mấy chục tỷ.
Anh ta có thể tuỳ ý mua cho tôi một căn biệt thự ở đây, anh làm được không?”
Diệp Huyền Tân lắc đầu.
Phụt!
Người bạn trai tên Triệu Hoàng Phúc nãy giờ im lặng không nhịn được mà bật cười “Khi nấy tôi trông phong thái tự tin của anh còn tưởng anh là đại gia khiêm tốn ẩn mình nào cơ.
Đến cả một toà biệt thự cũng không mua nổi, xem ra anh con mịa nó không phải khiêm tốn, mà là nghèo thật Mau cút ngay đi để tránh hạ thấp đẳng cấp của chỗ này, ảnh hưởng mong muốn mua nhà của tôi!
Đám nhân viên bán hàng cũng vội xua đuổi Diệp Huyền Tân ra ngoài.
Nếu thật sự là vì anh ta mà làm hỏng chuyện làm ăn này với Triệu Hoàng Phúc thì đúng là tổn thất to lớn quá.
“Mau đi ra đi, anh hạ thấp đảng cấp của chúng tôi rồi”
“Một toà nhà còn không mua nổi, còn có mặt mũi bước vào đây?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi không mua một toà, mà tôi muốn mua tất cả biệt thự ở đây”
Im lặng!
Sau đó là một tràng cười vang trời.
“Ha ha ha, mẹ kiếp anh muốn làm chúng tôi buồn cười chết mất đấy à? Thù hän sâu đến đâu vậy, anh muốn lấy mạng chúng tôi đấy à! Anh đến cả một cái áo tử tế cũng không có, lại còn cao giọng muốn mua tất cả biệt thự sao? Có biết tất cả biệt thự ở đây.
cộng vào là bao nhiêu tiền không? Lên đến cả trăm tỷ đấy, anh gom góp mười đời cũng không mua nổi một cái nhà vệ sinh đâu”
Tiết Mỹ Bỏ đi, tôi chẳng muốn đùa giỡn với tên ngốc này nữa đâu”
“Chồng ơi, bây giờ chúng ta mua căn biệt thự này làm nhà tân hôn của chúng ta đi”
“Được” Triệu Hoàng Phúc sảng khoái đồng ý: “Quẹt thẻ.”
“Đợi đã!” Diệp Huyền Tân lên tiếng dừng Triệu Hoàng Phúc lại: “Tôi đã nói rồi, biệt thự ở đây, tôi đều mua hết.
Anh không được mua, tôi không muốn làm hàng xóm với thứ chó má nhà anh”
Triệu Hoàng Phúc: “Khốn kiếp, anh chửi ai là đồ chó má.
Hôm nay tôi đúng là muốn mua đấy, anh có thể ngăn tôi à?”
Diệp Huyền Tân liếc nhìn Tham Lang: “Nhiệm vụ này giao cho cậu”
Tham Lang gật đầu: “Sớm đã ngứa mắt hai thứ chó má này Cậu ta lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại: “Một người điều hành kinh doanh nghĩa trang tên là Triệu Hoàng Phúc đã nhục mạ tôi và anh tôi.
Trong vòng một phút, tôi muốn đóng băng tất cả tài khoản của anh ta.
Trong mười phút, thanh toán số tiền phá sản!”
.