Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

"Hôm nay, cậu có thể tận mắt nhìn thấy toàn bộ sức mạnh của tôi, hẳn là chết cũng cảm thấy vinh hạnh."

Hai mắt Ban Cơ giống như chuông đồng, toả ra sáng sáng rét lạnh, nói:

"Hôm nay giết cậu xong, một mạch Thánh Thủ Tông coi như đã hoàn toàn đoạn tuyệt! Thế gian này còn có ai có thể cản bước chân Vu Môn nữa!"

Nói xong, thân hình Ban Cơ bỗng nhiên nhẹ nhàng di chuyển, một đám m Bạo Vân hiện lên sau lưng ông ta. Vậy mà ông ta lại trực tiếp đánh vỡ vận m Tốc, nháy mắt đã đi đến trước mặt Đường Tuấn. Hai chưởng của Ban Cơ duỗi ra, rồi bất ngờ hợp lại, muốn dùng song chưởng giống như gọng kìm, đập chết tươi Đường Tuấn!

Ầm ầm!

Nước mưa trong phạm vi hai mươi mét xung quanh lập tức bị quét sạch! Tiếng gió gào thét! Lúc này, bàn tay của ban Cơ sợ là còn cứng hơn cả sắt thép, cho dù có một chiếc xe tăng ở đây, cũng có thể bị ông ta đánh nát.

Tròng mắt Đường Tuấn hơi nheo lại, không lùi mà tiến, thân thể áp sát vào, bả vai đâm trúng ngực Ban Cơ.

Cú va chạm này, là một chiêu thức trong Bát Cực Quyền, nhưng so Bát Cực Quyền thì còn mạnh mẽ, dữ dội hơn rất nhiều!

Phía dưới, tông sư Bát Cực Quyền nhìn đến trợn mắt há mồm, vẻ mặt đầy xấu hổ.

Bang!

Ban Cơ bị đụng bay, nhưng song chưởng của ông ta lại đập lại với nhau! Trên bầu trời giống như có tiếng sấm sét khủng bố đang nổ vang. Phía dưới, vài tông sư thực lực yếu kém, lỗ tai đã chảy đầy máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã. Đường Tuấn đứng gần đó nhất, hai chưởng va vào nhau, sóng âm đáng sợ từ song chưởng khuếch tán, thân hình Đường Tuấn hơi khựng lại, không tiếp tục đuổi theo tấn công nữa.

Ban Cơ ổn định cơ thể, mặc dù cú va chạm của Đường Tuấn không thể làm ông ta bị thương, nhưng lại khiến khí tức của Ban Cơ xuất hiện một chút hỗn loạn.

Sắc mặt Đường Tuấn sắc mặt nghiêm trọng. Ban Cơ thật sự rất rất mạnh! Là đối thủ mạnh nhất mà anh từng gặp phải! Trừ khi đạt tới võ đạo Cực Cảnh, nếu không, muốn chiến thắng Ban Cơ, gần như chuyện không thể nào!

"Không hổ là Hậu Thiên Đạo Thể! Thể phách thân xác này thật sự rất mạnh mẽ!” Ban Cơ không bận tâm mà vỗ ngực, như thể vừa rồi mình không hề bị Đường Tuấn đụng đến lùi lại, mà chỉ coi như bị muỗi đốt một chút.

"Từ lâu tôi đã nghe nói cậu tinh thông nhiều loại võ thuật cổ xưa của nước Việt Nam, quả nhiên là như vậy. Vừa rồi chiêu thức Thiết Sơn Khóa kia nếu đổi lại là người khác e rằng đã bị cậu đụng đến bị thương nặng rồi. Đáng tiếc cậu lại gặp phải tôi, càng không nên đánh với tôi trong ngày mưa gió thế này.”

“Võ đạo mà tôi tu luyện vừa khéo thuộc hệ thủy trong ngũ hành, loại thời tiết như này tôi có thể phát huy vượt cấp, có thể nói là ông trời đang giúp tôi. Hôm nay cậu không còn sự lựa chọn nào khác ngoại trừ cái chết ra.”

"Ngưng mưa thành kiếm!"

Ngay sau khi Ban Cơ khẽ quát một tiếng thì ông ta túm vào hư không, nước mưa đang trút xuống trong không trung chợt dừng lại, mưa rơi đầy trời bỗng biến thành một trận mưa kiếm!

Những thanh kiếm không lớn chỉ to bằng ngón tay cái, nhưng kiếm khí bên trên đó lại vô cùng đáng sợ. Hơn nữa số lượng khiếp người, chỉ thấy trước mặt Ban Cơ có ít nhất hàng trăm thanh kiếm dày đặc được tạo thành từ nước mưa.

“Đi!”

Ban Cơ khẽ búng tay, giây tiếp theo mưa kiếm đã bắn về phía Đường Tuấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui