Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Đường Tuấn đấm thẳng một chưởng. Cú đấm này không có chiêu thức bí mật nào cả, không có bất kỳ kỹ xảo nào, thậm chí xem ra có vẻ thô ráp vụng về, giống như đứa trẻ mới học đánh đấm không lâu, mang lại cho người khác cảm giác có trăm chỗ sơ hở.

Nhưng với cú đấm này, trời đất mờ dần, tiếng sấm cuồn cuộn. Nơi quyền ấn đi qua bất ngờ xuất hiện một vùng chân không.

Pong pong pong!

Con rồng lửa của Thiên Hoả Cung bị cú đấm này đập tan, hoá thành đóm lửa nhỏ. Sóng âm của núi Phiêu Miểu cũng bị đụng rồi tan biến. Cuối cùng là một đạo kiếm khí vắt ngang bầu trời của Trương Phi Phàm trong khi chưa chắn được quyền kình thì đã bị nghiền vụn.

Trong nháy mắt, một đòn của quyền kình khiến mấy vị cường giả của môn phái thế gia bắt tay nhau lần lượt bị nghiền vụn, xu hướng không ngừng tấn công thẳng đến vị trí phía sau của Quỷ Thất Sát.

Thân hình của Quỷ Thất Sát loạng choạng, lảo đảo vài bước giữa không trung, sau đó thần thái trong ánh mắt dần tối tăm, khoé miệng hiện lên một nụ cười gượng gạo: “Đại Đạo Chí Giản.”


Quỷ Thất Sát nói xong thì rơi xuống vùng biển bên dưới, nước chảy bèo trôi.

Đại Đạo Chí Giản.

Mãi tới khi Quỷ Thất Sát rớt xuống biển, người có mặt mới dần dần phản ứng lại.

“Chuyện này sao có thể?”

Một suy nghĩ đồng thời xuất hiện trong đầu họ.

“Người bình thường không thể có thể phách xác thịt mạnh mẽ đến vậy được. Rốt cuộc cậu là ai?” Trương Phi Phàm siết chặt thanh kiếm cổ trong tay, nét mặt nghiêm nghị hỏi.


Đường Tuấn cười mỉa, cơ thịt trên mặt và xương cốt có chút biến đổi, hiện ra hình dạng vốn có của mình.

“Là cậu!”

“Hậu Thiên Đạo Thể!”

Lúc này, tất cả mọi người đều nhận ra Đường Tuấn. Sau khi anh tiêu diệt Tạ Nam thì trở thành thổ dân mà môn phái thế gia ẩn cư muốn giết nhất. Đáng tiếc vì chuyện bí cảnh Bồng Lai, chuyện này mãi luôn hoãn lại, không ngờ hôm nay Đường Tuấn lại xuất hiện trước mặt họ trong trạng thái này.

“Cậu… hình như còn chưa đến ba mươi tuổi đúng không?” Nét mặt của cung chủ của Thiên Hoả Cung tái nhợt, hình như nghĩ ra chuyện gì đó, hoảng sợ lên tiếng.

Tất cả đều đơ người ra tại chỗ lần nữa. Môn phái thế gia bọn họ truyền thừa lâu đời, thời gian dài đằng đẵng xuất hiện rất nhiều thiên tài. Trong số đó, thỉnh thoảng có tuyệt thế thiên tài tham ngộ huyền quan trước ba mươi tuổi. Nhưng so với Đường Tuấn thì lại kém không biết bao nhiêu.

Tiếp theo, sự liên thủ giữa mười hai vị Thiên Nhân Thần Cảnh tung đòn có thể đánh ra một chưởng của đại đạo chí giản, đạt đến bước vô chiêu thắng hữu chiêu. Họ nghĩ nát óc cũng không ngờ trong môn phái thế gia lại có người có thể đạt tới bước này, ngay cả lão tổ Vu Môn tài hoa hơn người của mấy ngàn năm trước cũng không làm được.

Tất cả đều im lặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận