“Năm đó khi tôi dạy Mộc Thanh, anh ta chỉ dùng ba năm, liền cảm nhận được kiếm ý. Mọi người lấy anh ta để làm gương, chăm chỉ luyện tập kiếm thuật. Lần này chờ Mộc Thanh đánh bại võ đạo giới Việt Nam sau đó, tôi liền mời anh ta đến Kiếm Tú đạo tràng giảng giải kiếm thuật cho mọi người.” "Thật sao? Kiếm Thánh sẽ đến giảng bài cho chúng ta!”
“Đương nhiên là thật, ngươi không nghe được Kim Ngu sư phụ chính miệng hứa hẹn sao?”
"Kiếm Thánh Liễu Mộc Thanh tự mình giảng bài, đây đúng là bao nhiêu người nằm mơ cũng không cầu được."
Nhìn thấy bộ dáng kích động của đám người này, Kim Ngu gật gật đầu, khóe miệng nhếch lên nụ cười ngạo nghễ. Chuyện kiêu ngạo nhất đời này của ông ta chính là đã dạy ra vị học trò Liễu Mộc Thanh này.
Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi Kim Ngu vang lên.
Khẽ cau mày, Kim Ngu vẫn nhận điện thoại.
"Kim Ngu sư phụ, Kiếm Thánh đại nhân xảy ra chuyện lớn rồi." Một giọng nói cấp bách đến từ đầu dây bên kia.
"Có thể xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ người Việt Nam còn dám vây hãm tấn công Mộc Thanh hay sao?” Kim Ngu ngạo mạn nói: "Cho dù Long Vương, Trương Kiếm Các cùng Hoa Tiểu Nam liên thủ, cũng nhất định không thể là đối thủ của Mộc Thanh, huống chi Khương Oanh Vũ cũng đi Việt Nam khiêu chiến Hoa Tiểu Nam. Việt Nam nào có nhiều cao thủ như vậy.”
"Kiếm Thánh đại nhân đã chết." Giọng nói đau buồn đến từ đầu dây bên kia.
"Cái gì!" Kim Ngu giật mình, tưởng chừng suýt hét lên những lời này.
Kiếm Tú đạo tràng im bặt trong nháy mắt, tất cả mọi người đổ dồn vào nhìn Kim Ngu.
"Anh đang nói gì vậy?" Chẳng lẽ Việt Nam vận dụng vũ khí hủy diệt hàng loạt." Kim Ngu lúc này rốt cuộc không cần quan tâm đến phong thái gì nữa, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Không. Kiếm Thánh đại nhân bị Hậu Thiên đạo thể của Việt Nam đánh chết, hơn nữa nước Ấn Độ thượng sư HumBrahma cũng bị một chưởng đánh chết.” Đầu dây bên kia run rẩy nói.
"Làm sao có thể?" Trong mắt Kim Ngu lộ ra vẻ khiếp sợ, chợt lạnh lùng nói: " m mưu, đây tuyệt đối là âm mưu nhằm vào chúng ta! Tôi muốn lập tức đi gặp tổng thống, nhất định phải để cho bọn họ đem hung thủ giết người giao ra, tuyệt đối không thể buông tha.”
"Ừm. Tổng thống cũng có ý đó. Ông ấy đã liên lạc với phía Ấn Độ. Vị Hậu Thiên đạo thể kia tuy rằng vô cùng cao siêu, nhưng còn chưa tới tình trạng một người địch một quốc. Tôi không tin hai nước liên hợp, bọn họ còn dám không giao người.”
Cúp điện thoại, Kim Ngu nhìn thoáng qua những thanh niên trong Kiếm Tú đạo tràng, chậm rãi nói: "Kiếm Thánh đã chết, chúng ta không còn Kiếm Thánh.”
Ngày hôm nay, vô số người trong giới võ đạo Hàn Quốc khóc rống!
Bởi vì Liễu Mộc Thanh mà nổi lên, lại bởi vì Liễu Mộc Thanh mà suy sụp.
dân tộc Mèo.
Trong sân trống trải, hai đạo thân ảnh ngươi tới ta lui giao thủ.
"Hoa Tiểu Nam, cô bất quá chỉ đứng thứ 10 trên bảng xếp hạng châu Á. Tu vi của tôi đã được Kiếm Thánh đại nhân tự mình chỉ điểm, cô không phải là đối thủ của tôi." Thanh âm Khương Oanh Vũ ngạo nghễ vang lên.
Cô ta vừa dứt lời, Hoa Tiểu Nam đối diện hừ lạnh một tiếng, một quyền nện lên người Khương Oanh Vũ. Đồng thời một lực khí thế to lớn từ đỉnh đầu Hoa Tiểu Nam phóng lên trời.
“Nguyên Đan cảnh trung kỳ!” Khương Oanh Vũ cảm ứng được đạo khí tức này, có chút không thể tin được nói.