Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Samite và Kim Minh Nhật gật đầu.

Kết thúc cuộc gọi, biểu tình Sato Hida thả lỏng không ít, cả người tựa vào ghế sô pha, híp mắt, vận hành nguyên khí tiến hành chữa thương.

Đây là đạo tràng của anh ta và là nơi anh ta cảm thấy an toàn nhất. Là nhẫn thuật đại sư số một Nhật Bản, dưới Sato Hida có mấy trăm đệ tử, chỉ riêng Cảnh giới Thần Hải đã có năm sáu mươi người. Cỗ lực lượng này tuy rằng kém hơn quân đội, nhưng cũng không thể khinh thường.

Vù vù.

Đột nhiên một cơn gió thổi lên.

Rèm cửa sổ lay động một chút, một bóng người xuất hiện ở giữa đại sảnh.

Một cỗ cảm giác nguy hiểm đến cực điểm bao phủ Sato Hida, anh ta mạnh mẽ đứng lên, nhìn về phía bóng người kia, đao võ sĩ đã ra khỏi vỏ: "Người nào? ”

"Là cậu sao." Sau khi thấy rõ bộ dáng người nọ phía sau rèm, Sato Hida sửng sốt, chợt cười ha ha: "Cậu tới chịu chết sao? ”

Người trước mắt không phải ai khác chính là Đường Tuấn mà anh ta gặp không lâu trước đó trong di tích biển Đông.

Sato Hida vốn còn có chút bối rối, dù sao có người lặng yên không một tiếng động xông vào đạo tràng của mình, nếu đối phương nếu muốn làm gì, ngay cả phòng bị anh ta cũng không kịp. Nhưng sau khi nhận ra là Đường Tuấn, Sato Hida nhất thời bình tĩnh lại, khôi phục khí thế khống chế tất cả, chắp tay sau lưng: "Cậu có biết nơi này là nơi nào không? ”

"Tôi không cần biết, tôi tới để giết anh." Đường Tuấn lắc đầu.

"Hừ. Tên gia hỏa cuồng vọng vô tri, cậu cho rằng mình dùng thủ đoạn uy hiếp con Giao Long Giao Thức đại thánh kia là tôi sẽ sợ cậu sao? Nơi này là đạo tràng của tôi, bên ngoài đều là đệ tử của tôi, hôm nay cậu đã tới rồi thì cũng đừng nghĩ có thể ra khỏi đây. ”

Sato Hida vừa dứt lời, bên ngoài vang lên một hồi tiếng bước chân dồn dập, sau đó mười mấy người nhanh chóng đi vào đại sảnh bảo vệ Sato Hida, đao võ sĩ rút khỏi vỏ, chĩa thẳng Đường Tuấn.

Mười mấy người này đều là tu vi Cực Cảnh, là đám người có thực lực cao nhất trong số các đệ tử của Sato Hida.

“Muốn nhân lúc tôi bị thương mà giết tôi, cậu giết được sao?” Sato Hida khinh bỉ nhìn Đường Tuấn, châm chọc nói: "Cho dù là Giao Thức đại thánh cũng không dám tới Nhật Bản động thủ giết tôi thế nhưng cậu lại dám đến, quả nhiên là ngu xuẩn.”

Có mười mấy đệ tử tu vi Cực Cảnh thủ hộ, đối phương cũng chỉ là một tên Tam đẳng Nguyên Đan, Sato Hida một chút cũng không sợ.

"Ha ha. Tôi giết cậu như giết chó, cần gì phải xem tình huống.”

Sắc mặt Đường Tuấn bình tĩnh, giống như đang nói một câu chuyện đương nhiên.

"Hừ. Tên kiêu ngạo, các cậu cùng lên và giết cậu ta cho tôi. ”

Sato Hida quay người, lười nhìn lại.

Mười mấy đệ tử Cực Cảnh vây đánh, lại chiếm giữ vị trí tốt, cho dù không giết chết Đường Tuấn nhưng ít nhất cũng có thể trọng thương cậu ta. Hơn nữa bên ngoài anh ta còn có đến một hai trăm đệ tử, chỉ cần Đường Tuấn không lùi, nhiều người như vậy đều có thể ngược chết đối phương.

Hơn nữa vừa rồi anh ta đã âm thầm phát tin tức cho giới võ đạo Nhật Bản. Cho dù Đường Tuấn thoát khỏi chỗ anh ta thì cũng không thoát khỏi Nhật Bản.

"Việt Nam sẽ không còn danh nghĩa Đạo Thể nữa." Tâm trạng Sato Hida vui vẻ. Giết Đạo Thể, danh tiếng của anh ta chắc chắn sẽ đạt tới đỉnh cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui