Dứt lời, Tanabe Yaro trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Đường Tuấn, ông ta bổ xuống một nhát kiếm thật mạnh.
Keng.
Đường Tuấn giơ tay lên, nhát kiếm này chém đúng lên thanh đao Thị Huyết.
Một lực lượng khổng lồ từ đối thủ truyền qua thanh đao Thị Huyết đến anh, đầu gối của Đường Tuấn lập tức khuỵu xuống.
"Nếu là Hoàng Hôn của Chư Thần đứng đầu trong số bảy đại thần khí thì có lẽ tôi còn sinh ra vài phần sợ hãi. Đáng tiếc trong tay cậu là Thanh đao Thị Huyết, thứ xếp cuối cùng của bảy đại thần khí, để tôi xem cậu có thể đỡ được mấy nhát kiếm nào.” Giọng nói ngông cuồng của Tanabe Yaro vang vọng cả hồ Okutama.
"Thanh đao Thị Huyết nứt rồi."
Người tinh mắt đã nhìn thấy Thanh đao Thị Huyết trong tay Đường Tuấn sau khi đỡ nhát kiếm vừa rồi đã xuất hiện một vết nứt nhỏ.
"Chỉ là kéo dài thời khắc tử vong mà thôi, chờ Thanh đao Thị Huyết gãy lìa thì anh ta vẫn phải chết." Chung Nam nhíu mày nói.
Keng keng.
Tiếng động do vũ khí va chạm vào nhau không ngừng vang vọng khắp hồ Okutama, vết nứt trên Thanh đao Thị Huyết càng lúc càng lan rộng, giọng nói của Tanabe Yaro cũng càng ngày càng ngông cuồng: "Đường Tuấn, cậu còn dám coi khinh Nhật Bản chúng tôi không có anh hùng sao? ”
Không biết bao nhiêu võ giả Nhật Bản đứng phía dưới đều đỏ mặt vì hung phấn, nắm tay họ siết chặt, như đã bị những lời nói của Tanabe Yaro làm xúc động: "Quý ngài Tanabe của Nhật Bản, dù trăm năm sau cũng không e ngại bất kì lời khiêu chiến trên võ đạo.”
"Nhật Bản vô địch. Quý ngài Tanabe vô địch.” Có người bắt đầu hô khẩu hiệu.
"Quý ngài Tanabe không hổ là thần thoại Nhật Bản. Trận chiến đấu này đã không còn bất kỳ sự hồi hộp và bất ngờ nào, Hậu Thiên Đạo Thể vô địch Việt Nam chết trong tay thần thoại Nhật Bản, cũng coi như đáng đời.” Chung Nam nhìn bóng người không ngừng bị công kích trên bầu trời, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Giãy dụa vô ích mà thôi.”
Không chỉ ở Nhật Bản mà ở Việt Nam cũng xảy ra cảnh tượng tương tự, trận chiến này được phát sóng qua vệ tinh nên dù ở Việt Nam thì mọi người cũng có thể xem trực tuyến.
"Đường Tuấn." Long Vương nhìn Đường Tuấn trên màn hình, trong lòng sinh ra cảm giác tiếc thương buồn cười: "Cậu không nên xúc động như thế, mười năm nữa thì có khi cậu sẽ có hy vọng khiêu chiến thành công.”
Giao Thức đại thánh cũng lắc đầu.
Trong tay Tanabe Yaro có kiếm Thiên Vân, thực lực đã đạt tới đỉnh cao của thế giới, mặc dù ông ta cũng được liệt vào top đầu của danh sách Chí Cường, nhưng chỉ sợ cũng không đủ khả năng mà đỡ được một chiêu của Tanabe Yaro. Đường Tuấn có thể đỡ được nhiều chiêu như vậy, đã vượt quá tưởng tượng của ông ta rồi.
"Vất vả lắm mới nhận được chủ nhân, thế mà anh ta lại sắp chết." Giao Thức đại thánh vô cùng bi thống, ông ta còn trông cậy vào người chủ nhân này có thể chỉ dạy cho mình cái gì đấy.
Giao Thức đại thánh bất giác nhìn về phía Thủy Dị, nhíu mày: "Không phải cậu nói Tanabe Yaro không đỡ nổi năm chiêu của Đường Tuấn sao? ”
"Yên tâm đi, chủ nhân sẽ phản kích lại ngay, nếu bị kẻ ở đẳng cấp này đánh chết thì cũng không xứng làm chủ nhân của tôi." Thủy Dị còn chưa nói gì, Ngân Thiên đã mở miệng trước.