Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Lúc này Trần Xuân Du đã trở về phủ Quốc sư, cha anh là Trần Hựu chắp hai tay sau lưng đứng ở trong sân, ông ta ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm sâu thẳm.

“Lại ra ngoài với Long Diên à, biết được tung tích của cỏ Thanh U rồi sao?” Trần Hựu hỏi.

Nụ cười trên mặt Trần Xuân Du chợt biến mất, anh kính cẩn nói: "Không, nhưng vừa rồi Long Diên vừa đưa được hai người về, hiện đang để họ ở phủ Công chúa. Là hai tên vì cỏ Thanh U mà bỏ cả mạng sống!”

Trần Xuân Du không dám giấu diếm, hơn nữa chuyện xảy ra ở tổ hành chính cũng không phải bí mật gì của cha anh.

Trần Hựu "Ừ" một tiếng, vẫn tiếp tục chủ đề này: "Con cũng nên đến Thiên Huyền Tông đi, tổ hành chính nhỏ quá, Thiên Huyền Tông là tông môn mạnh nhất trên tinh cầu này nắm giữ Tinh Đồ và Công Pháp Thần Cấp. Chỉ cần con có thể trở thành đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông thì loại nữ nhân như Long Diên con muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Hai ngày nữa Tứ trưởng lão của Thiên Huyền Tông sẽ đi qua tổ hành chính, đến lúc đó, con cùng ông ấy đi đi, tranh thủ luyện Nguyên Đan sớm chút.”

Trần Xuân Du nắm chặt tay, trên mặt anh hiện rõ vẻ mong chờ. Thiên Huyền Tông tự xưng là môn phái có chiến lực Cảnh giới Nguyên Anh. Những người tu hành ngưng luyện được Nguyên Đan nhị đẳng màu bạc như anh ở tổ hành chính đã coi như thiên tài nhưng ở Thiên Huyền Tông lại vô cùng bình thường. Bởi có không ít những đệ tử yếu kém nhất của Thiên Huyền Tông cũng ngưng luyện được Nguyên Đan nhị đẳng, Kim Đan nhất đẳng.

Trên tinh cầu này có gần trăm quốc gia như tổ hành chính nhưng Thiên Huyền Tông lại chỉ có một, đó là nơi mà tất cả những người tu hành đều tha thiết ước mơ.

"Cha, con muốn dùng Huyền Giáp Vệ một chút." Trần Xuân Du nói.

"Huyền Giáp Vệ là đội vệ binh mạnh nhất phủ Quốc sư, dù chỉ có mười người nhưng tu vi mỗi người ít nhất đều đạt đến Cảnh giới Nguyên Đan, để bồi dưỡng nên đội vệ binh như vậy cũng không dễ dàng đâu. Con muốn làm gì?” Trần Hựu khẽ nhíu mày.

Trần Xuân Du nói: "Con muốn Huyền Giáp Vệ thay con giết hai người.”

Hình ảnh của Đường Tuấn và Thuỷ Dị hiện lên trong đầu khiến trong lòng Trần Xuân Du bắt đầu nổi lên sát ý.

Trần Hựu nói: "Thực lực của người đó thế nào? ”

"Một người trọng thương sắp chết, còn một người nữa mạnh nhất cũng mới vào Nguyên Đan. Chính là hai người bị Long Diên đưa vào phủ Công chúa. Con không tiện ra tay nên mới muốn Huyền Giáp Vệ ra tay, một người trong Huyền Giáp Vệ là đủ rồi.” Trần Xuân Du suy nghĩ một chút.

Mỗi một người trong Huyền Giáp Vệ đều bồi dưỡng ra từ núi thây biển máu, thực lực của bọn họ so với những người tu hành cùng cảnh giới mạnh hơn gấp ba lần.

Trần Hựu nghe vậy, trong lòng không khỏi thở dài. Ông ta hiểu rất rõ đứa con trai này của mình, thiên phú không tệ nhưng là người không có tính kiên nhẫn. Nhưng hai ngày nữa anh đã trở thành đệ tử chính thức của Thiên Huyền Tông rồi, để anh làm loạn thêm lần nữa cũng không sao mà.

"Cha cho con hai người của Huyền Giáp Vệ, sau khi xong chuyện rồi con phải ngoan ngoãn tu hành ở Thiên Huyền Tông cho cha. Sớm ngày ngưng tụ thành Nguyên Đan nhất đẳng." Trần Hựu trầm giọng nói.

Trần Xuân Du vô cùng mừng rỡ, hai người Huyền Giáp Vệ là đủ rồi!

Đường Nghiêu và Thủy Dị đang chữa trị trong phủ Trưởng công chúa. Theo lời đám người Long Diên nói lúc trước thì Thiên Huyền Tông là thế lực mạnh nhất trên tinh cầu này, ở đó rất có thể cũng có cao thủ đạt cảnh giới đại thần thông giả, vậy nên muốn lấy Tinh Đồ từ trong tay đối phương sợ cũng không dễ gì.

"Tầm khoảng nửa tháng thôi, chờ tĩnh dưỡng xong rồi mới đi." Đường Tuấn thấp giọng lẩm bẩm

Hai người nói với nhau vài câu, bỗng có một người đi phía sau lưng Đường Tuấn và Thủy Dị, bước chân chầm chậm, một viên Nguyên Đan màu bạc từ lòng bàn tay kẻ này nhảy ra, sức ép nặng nề tràn ra sắp sân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận