Chương có nội dung bằng hình ảnh
Người này chính là quốc chủ Long Dần của nước Long Huyết.
"Diên Diên." Long Dần nhìn Long Diên dịu dàng nói.
Long Diên hướng về phía Long Dần thi lễ một cái rồi giới thiệu một chút về Đường Tuấn. Trong thời gian hai ngày nay, Long Diên cũng đã biết được một chút chuyện liên quan đến Đường Tuấn.
Là một tán tu, có thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại dựa vào một quyển bí tịch vô tình thu được. Đương nhiên những thứ này đều là do Đường Tuấn bịa ra.
Long Diên trái lại không hề nghi ngờ. Trong rất nhiều nước, nước Long Huyết cũng chỉ có thể coi là trung đẳng, còn rất nhiều nước mạnh hơn. Hằng năm đều có rất nhiều người có được những kỳ ngộ khác nhau, một khi đã bước vào cánh cửa tu hành thì đều không hiếm lạ gì.
"Đường Tuấn." Ánh mắt quan sát tỉ mỉ của Long Dần rơi vào trên người của Đường Tuấn.
Đường Tuấn nhất thời cảm thấy ánh mắt của Long Đằng tựa như có một loại lực lượng nào đó, muốn nhìn xuyên thấu hết thảy những bí mật ở bên trong cơ thể hắn.
Đường Tuấn nhẹ thoáng vận chuyển thần tàng quyết để cho tu vi của anh chỉ là cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ. Không phải là vạn bất đắc dĩ thì anh không muốn làm bại lộ tu vi của mình.
Sau khi quan sát một lúc Long Dần mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Ánh mắt của Diên Diên quả thật rất tốt. Tu vi của cậu xác thực không tệ, còn nhỏ tuổi đã đạt tới thực lực cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ, nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là tu hành công pháp không tầm thường."
Long Dần gật đầu với Long Diên, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
Với bản lĩnh của Đường Tuấn mới có thể so sánh hơn thua với Trần Xuân Du. Đồng thời trong lòng của Long Đằng cũng không khỏi có chút buồn rầu và bất đắc dĩ. Nếu như bên trong cơ thể của bọn họ có lực lượng của rồng thì đâu cần dùng loại thủ đoạn mượn tay kẻ khác này.
"Là do ta quá nóng vội, muốn thức tỉnh huyết thống trái lại làm tổn thương đến căn cơ. Bằng không cũng không cần để một mình Diên Diên gánh vác trách nhiệm lớn như vậy." Long Dần than thở trong lòng.
Thời điểm Long Dần quan sát Đường Tuấn thì Đường Tuấn cũng đã nhìn thấu đối phương.
Cảm nhận được cảm giác thiêu đốt vô cùng mãnh liệt từ trên người đối phương, Đường Tuấn hơi nhướn mày: "Có lẽ tôi có thể trị hết thương thế trên người ông."
"Cái gì cơ!" Long Dần với Long Diên đồng thời thất thanh.
Long Đằng thậm chí còn đứng hẳn lên khí tức cả người đều vô cùng bất ổn.
"Cậu có cỏ Thanh U?" Long Dần nhìn chằm chằm vào Đường Tuấn hỏi.
Đường Tuấn lắc đầu: "Tôi không có cỏ Thanh U."
Long Dần ngẩn ra ánh mắt chợt ngưng lại: "Không có cỏ Thanh U thì cậu làm sao có thể chữa được vết thương của tôi."
Căn cứ vào tổ tiên ghi chép, lực lượng phản phệ của huyết thống chỉ có cỏ Thanh U mới có thể tiêu trừ. Ngoài ra không còn biện pháp khác.