Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

“Mới mở đầu đã dùng hình thái bản thể để chiến đấu, xem ra Lộ Thừa Phùng cũng cảm giác được đối thủ của ông ta rất mạnh.” Dạ Bạch Ý gật đầu nói.

Lộ Thừa Phùng dùng hình thái bản thể để chiến đấu thực lực sẽ cao gấp mấy lần so với dùng thân thể con người, lại phối hợp chân nguyên sung túc, vậy mà khiến ông ta cũng cảm thấy hơi kinh sợ.

Khóe miệng Thần Long đại trưởng lão giật một cái, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu như không vận dụng hình thái bản thể, e rằng yêu chủ đại nhân sẽ bị đánh bay trong vòng một chiêu.”

“Không nên coi thường tôi.” Lộ Thừa Phùng gầm nhẹ một tiếng, móng vuốt đạp mạnh vào không khí, thân hình như mũi tên lao ra ngoài. Dọc theo không gian mà ông ta lướt qua xuất hiện vài ngọn lửa màu đen.

Nhìn những ngọn lửa kia, trong mắt Lộ Nguyên Quân toát ra vẻ hâm mộ.

“Haizzz, chỉ sợ Thừa Phùng chính là con hươu lửa đen duy nhất còn sót lại trên đại lục này.” Trong lòng Dạ Bạch Ý thở dài.

Hươu lửa đen chân chính toàn thân sẽ được bao bọc bởi ngọn lửa màu đen quỷ dị. Máu huyết càng tinh khiết, ngọn lửa đen kia càng đậm màu. Mà Lộ Thừa Phùng thì chỉ có dưới bốn chân và trong miệng là có lửa đen, khác xa so với hươu lửa đen thật sự, nhưng vẫn miễn cưỡng được xem là hươu lửa đen. Nhưng trên người Lộ Nguyên Quân hoàn toàn không có một chút lửa đen nào hết.

Bỗng nhiên, sắc mặt Dạ Bạch Ý khẽ thay đổi, trên ngực cảm thấy từng đợt nóng rực.

“Đây là.” Dạ Bạch Ý sửng sốt, vẻ mặt không dám tin nhìn về phía Đường Tuấn.

“Rất mạnh, nhưng mà tôi cũng không yếu.”

Nhìn thấy tư thế của Lộ Thừa Phùng, hai mắt Đường Tuấn tỏa sáng. Bàn tay anh đánh ra, tất cả chân nguyên bốn phía dường như đồng loạt biến thành sóng biển, một chưởng này vừa ra, không khí xung quanh cũng bị đè ép siết chặt lại.

Ầm ầm.

“Thần thông, mở Hỗn Độn!”

Ầm một tiếng, hình bóng của hai người đột nhiên đụng mạnh vào nhau. Năng lượng kinh khủng và ngọn lửa màu đen nhanh chóng bao quanh hai người, tạo thành một cái vòi rồng hai màu đen trắng.

“Lui.”

Dạ Bạch Ý khẽ quát một tiếng, tay nhanh chóng đánh ra một một luồng pháp quyết, ngăn lại dư chấn từ cuộc chiến của hai người kia không để những người khác bị ảnh hưởng đến.

Vẻ mặt của mấy học trò khác hoảng sợ nhìn một màn trước mắt, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng có người có thể đánh nhau với Lộ Thừa Phùng trong trạng thái hình thú tới mức độ này.

Bùm bùm.

Lửa đen và năng lượng khổng lồ dần dần tản đi, hình bóng của hai người hiện ra giữa sàn quyết đấu.

Một tay Đường Tuấn nắm lấy một cái sừng trên đầu của hươu lửa đen, môi nhếch lên, một đường máu đỏ lặng lẽ chảy xuôi theo khóe miệng.

Cuối cùng thì anh vẫn chưa đạt đến trình độ của cảnh giới Nguyên Anh.

Ầm một tiếng, con hươu lửa đen trên sân đấu lại biến thành hình dáng của Lộ Thừa Phùng. Chỉ là lúc này sắc mặt của Lộ Thừa Phùng lại tái nhợt không chút máu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận