Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Đồ Yên Như nghe những lời này, ý cười trên mặt càng đậm, khiến cho các đệ tử nam của Độc Tông ở bên cạnh gần như không thể dời tầm mắt được. Đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Đồ Yên Nhi, Đồ Yên Như hỏi: "Vậy tiến bộ đến bao nhiêu đây? Đến Bốn Văn chưa? ”

Đám người Trần sư huynh không khỏi cười nói: "Yên Như đúng là kỳ vọng vào cô ta thật cao."

Chúc Hướng Vân lúc này khẽ nhíu mày, hình như có chút tức giận Đồ Yên Nhi mở miệng vào lúc này.

"Không phải Bốn Văn." Đồ Yên Nhi lắc đầu.

"Tôi đã nói rồi, Bốn Văn làm sao có thể đơn giản như vậy."

Trần sư huynh cười đùa nói: "Đồ sư muội hình như là thấy Yên Như cô đột phá được Năm Văn, cho nên đến đây chọc cho chúng ta vui vẻ. Ha ha ha."

"Ha ha ha." Những đệ tử khác cũng cười phụ họa.

Các trưởng lão thì thờ ơ lạnh nhạt.

"Chị xem đi." Đồ Yên Nhi cũng không tức giận, trong lòng cô ta vừa động, một viên Nguyên Đan chậm rãi hiện ra từ trong Tử Phủ.

"Một đạo, hai đạo, ba đạo..."

"Tám đạo, chín đạo. Mới Chín Đạo Thần Văn mà thôi. ”

Một cô gái đứng phía sau Trần sư huynh đang cười to đếm thần văn trên Nguyên Đan của Đồ Yên Nhi, sau khi cô ta nói xong câu đó thì đột nhiên cứng đờ tại chỗ. Cứ như là bị bàn tay vô hình vào đó mạnh mẽ bóp chặt cổ họng.

"Chín Đạo Thần Văn!"

Trần sư huynh còn sợ mình nhìn lầm, liều mạng dụi dụi mắt. Nhưng khi lần nữa mở mắt ra thì ánh vàng trên Nguyên Đan vẫn là Chín Đạo Thần Văn.

"Cái này, làm sao có thể." Bàn tay của Đồ Yên Như còn đặt ở trên đầu Đồ Yên Nhi, nhưng lúc này làm sao cũng không rụt về được. Đôi mắt đẹp khiếp sợ nhìn Chín Đạo Thần Văn trên Nguyên Đan, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.

Chúc Hướng Vân và mấy trưởng lão sửng sốt một lát, nhưng dù sao bọn họ cũng là Cảnh Giới Nguyên Anh, kiến thức rộng rãi. Thân thể của Chúc Hướng Vân khẽ động, bàn tay nặng nề đè lên, đem Chín Văn Nguyên Đan của Đồ Yên Nhi trở về Tử Phủ.

Đôi mắt mang theo ý lạnh đảo qua mấy đệ tử, trầm giọng nói: "Hôm nay, mấy người cái gì cũng không nhìn thấy. Nếu chuyện xảy ra ở đây truyền ra ngoài, các ngươi và gia tộc sau lưng các người đều phải chết hết!"

Mấy người Trần sư huynh còn đang thất thần.

"Có nghe không." Một trưởng lão khác quát to.

Đám người Trần sư huynh lúc này mới phục hồi tinh thần, vội vàng gật đầu. Lúc này bọn họ cũng hiểu được đây là lệnh cấm trong tông, dù sao chuyện liên quan đến Chín Văn Nguyên Đan cũng rất quan trọng.

Trần sư huynh dẫn đầu nói: "Hôm nay chúng tôi chỉ tới đón Yên Như xuất quan, về chuyện của Đồ sư tỷ, chúng tôi không biết gì cả. ”

Lúc trước còn một tiếng hai tiếng gọi Đồ sư muội, bây giờ đã là Đồ sư tỷ.

"Yên Như, nếu như con đã xuất quan rồi đúng lúc mấy ngày nay tu luyện tu vi Năm Văn Nguyên Đan cho vững chắc một chút." Chúc Hướng Vân nói với Đồ Yên Như, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Đồ Yên Nhi:" Còn Yên Nhi, chúng tôi sẽ dẫn con đến gặp tông chủ. Không ngờ Độc Tông chúng ta lại có ngày hôm nay, Yên Nhi rất tốt."

Lúc này bà ta nào còn nhớ rõ cách đây không lâu mình còn lên tiếng dạy dỗ Đồ Yên Nhi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận