Đường Tuấn thu hồi huyết dịch từ sau khi anh khắc hội được chín mươi chín Đạo Thần Văn thì càng ngày càng cảm ứng nhạy bén với huyết mạch. Khi anh nhìn thấy Cổ Vân Minh đã cảm ứng được cảm giác quen thuộc từ sâu trong huyết mạch của cô ấy. Ngay từ đầu ngay cả anh cũng không muốn tin dù sao nơi này là thế giới Man Hoang cách trái đất quá xa. Nhưng bây giờ anh cũng không thể không tin.
“Cầu Nhất Mạch của tôi tại sao lại xuất hiện ở đây?” Đường Tuấn nghi ngờ trong lòng.
“Chắc chắn là anh đang giở trò đùa tôi sẽ không bị anh lừa.” Cổ Vân Minh ngẩng đầu cười lạnh nói.
Đường Tuấn lắc đầu không nói nên lời.
Là thật hay giả trong lòng Cố Vân Minh đã sớm biết được nhưng hiện tại chẳng qua là không muốn tin mà thôi.
Sau đó Đường Tuấn phong bế tu vi Phục Lạc Dương giao cho nhà họ Từ. Mà anh thì lại mang theo Thủy Ma và Cổ Vân Minh tiến về thành Long An chuẩn bị tham gia đại hộ thăng cấp, thăm dò tin tức liên quan đến Tinh Thần Hải.
“Anh giao Phục Lạc Dương cho nhà họ Từ không sợ Phục Lạc Dương chạy trốn sao? Đến lúc đó chuyện của anh sẽ truyền về Nguyệt Cốc và nhà học Cổ của tôi, dưới sự liên thủ của hai thế lực lớn ngay cả thế lực cấp một cũng phải cúi đầu anh chống đỡ được sao?” Cổ Vân Minh chế giễu nói.
Lúc này vẻ mặt của cô đã thay đổi nhìn không ra dáng vẻ của con gái lớn nhà họ Cổ nữa, cô ở bên cạnh Đường Tuấn giống như là một hầu gái.
“Hiện tại tôi vẫn chưa thể ngăn cản được thế lực cấp một nhưng chuyện sau này không ai nói trước được đâu.” Đường Tuấn nói.
Chuyến đi này vừa đúng lúc anh nhân tiện thu thập một số sách quý Đại Thừa Thần Thông lại càng nhiều Thần Văn Tiến Giai tranh thủ đột phá cảnh giới Nguyên Anh càng sớm càng tốt.
Cổ Vân Minh nghe vậy nhịn không được giễu cợt một tiếng: “Mỗi một thế lực cấp một đều có nội tình vạn năm, cảnh giới Nguyên Anh nhiều vô kể không bao giờ bị cắt đứt càng có vô số bí thuật. Chính là Tam Tông thiên tài đứng đầu trước khi chưa bước vào Nguyên Anh cũng không dám nói ra những lời này. Anh cho rằng mình là Ngự Tôn Giả sao hay là những Thiên Kiêu của thế giới Trung Ương Ngân Hà kia?”
Đường Tuấn nở nụ cười nhưng không trả lời.
Ngự Tôn Giả nổi tiếng là Nguyên Đan bậc nhất mấy chục vạn năm qua trong vũ trụ, khi đột phá Nguyên Anh đã ngưng tụ chín Đạo Thần Văn cấp bậc Đại Thừa. Lấy Nguyên Đan chiến đấu với Nguyên Anh, đột phá Nguyên Anh không lâu lại giết thêm một vị Hóa Thần Đại Năng, tên tuổi truyền đi khắp nơi lớn bé trên thế giới, dường như người nào cũng biết. Mà nhóm Thiên Kiêu của thế giới Trung Ương Ngân Hà mặc dù không kinh khủng như vậy nhưng không kém hơn bao nhiêu vừa vào Nguyên Anh đã có địa vị ngang với Hóa Thần.
“Nguyên Anh giết Hóa Thần vị Ngự Tôn Giả này không hổ danh là Nguyên Đan bậc nhất. Nhưng mà chờ đến khi tôi lấy được toàn bộ chín mươi chín Đạo Thần Văn thăng cấp thành Đại Thừa Thần Thông thì chưa chắc kém hơn so với ông ta.” Đường Tuấn thầm nghĩ trong lòng.
Cổ Vân Minh nhìn thấy Đương Tuấn trầm mặc cho là anh bị dọa sợ thì cười nói: “Anh cho rằng mình có thể chiến thắng được Phục Lạc Dương thì rất lợi hại sao? Quá buồn cười, thực lực của Phục Lạc Dương ở cấp hai coi như không tệ trong thế lực nhưng ở thế lực cấp một thậm chí trong mắt Tam Tông thì không được xem là cái gì. Người có thể chiến thắng cô ta đếm không hết.”
“Đừng nói đến những đệ tử của Tam Tông kia chỉ cần tôi ngưng tụ Cửu Vân thậm chí vượt qua Cửu Vân nói không chừng cũng có thể mạnh hơn so với anh.” Câu nói này Cổ Vân Minh không nói ra, chuyện nghiên cứu thí nghiệm là bí mật lớn nhất của cô, cô vẫn đang chờ đến khi thí nghiệm của mình thành công để nhìn biểu cảm khiếp sợ của Đường Tuấn.
“Phía trước chính là dãy núi Hắc Thủy địa bàn của Độc Tông.” Đường Tuấn nhìn Độc Tông đang ẩn nấp trong đám mây mù thì dừng bước.
“Cũng không biết Yên Nhi đã đột phá chưa.”
Đường Tuấn hơi động trong lòng bay về phía cửa của Độc Tông.