Vốn dĩ Cố Vân Minh đã cho rằng bản thân mình đủ thiên tài rồi, không ngờ tới Đường Tuấn còn lợi hại hơn nữa.
“Tiện tay chỉ bảo có thể để mình ngưng tụ chín văn, thậm chí còn không phải điểm cuối, người như này sao có thể chỉ có sáu văn. Những người tầm mắt thiển cận của Độc Tông này.” Cố Vân Minh âm thầm nghĩ, lại càng thêm tò mò hơn với thân phận của Đường Tuấn.
Nhìn nguyên đan chín văn của Cố Vân Minh, Đường Tuấn cũng âm thầm kinh hãi. Thiên phú của cô gái này đúng là đáng sợ thật, nhanh như vậy đã đột phá lên chín văn. Nguyên đan của cô ấy cũng là nguyên đan cấp bậc siêu phẩm, dựa vào phán đoán của Đường Tuấn, ít nhất có thể chứa được hai mươi đường thần văn. Nhưng sau khi tu luyện được chín văn, Đường Tuấn không đinh nói cho cô ấy nhanh như vậy. Dù sao bây giờ mối quan hệ hai người vẫn ở trạng thái đối địch.
“Nhà họ Cổ và Trái Đất rốt cuộc là có quan hệ gì.” Vấn đề này, đột nhiên đã nói bóng nói gió rất nhiều lần nhưng đều không hề có bất kỳ kết quả nào.
Hai ngày sau, Đồ Yên Nhi không tới tìm Đường Tuấn nữa, ngược lại Đồ Như Yên tới tìm Đường Tuấn một lần, nhưng cũng chỉ nói tới chuyện bảo Đường Tuấn biết điều nhanh chóng rời khỏi Độc Tông linh tinh thôi.
“Tối nay, hẳn là bọn họ muốn gia cố phong ấn nhỉ.” Đường Tuấn ngồi ở trong phòng nhưng tinh thần lực khổng lồ đã tràn lan ra ngoài, bao phủ hơn phân nửa Độc Tông. Bây giờ, tinh thần lực của anh có thể sánh ngang với Cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, cho dù có là cao thủ đệ nhất Độc Tông Thượng Quan Phong cũng không phát hiện ra được.
Mấy ngày này, anh cũng có hiểu biết chút ít với phong ấn trong cơ thể Đồ Yên Nhi, biết cứ cách mấy ngày năm vị trưởng lão phải gia cố phong ấn một lần.
Dưới tinh thần lực bao trùm, Đường Tuấn rất nhanh đã thấy được cảnh tượng trong phòng Đồ Yên Nhi.
Lấy Chúc Anh Hưng cầm đầu, ba vị trưởng lão khác đứng ở bốn vị trí vây quanh Đồ Yên Nhi ở trung tâm. Đôi mắt Đồ Yên Nhi nhắm chặt, trên cười nhộn nhạo dao động hơi thở mạnh mẽ. Lúc này, trên mặt bốn vị trưởng lão cũng có biểu cảm ngưng trọng.
“Không hay rồi. Phong ấn trong cơ thể Yên Nhi thực sự bùng nổ, khóa Ngư Long sắp không phong ấn được nữa. Ngô trưởng lão còn chưa trở lại sao?” Một vị trưởng lão trong đó trầm giọng nói. Ngô trưởng lão, chính là vị trưởng lão trở về xử lý chuyện trong nhà kia.
“Hoảng gì chứ. Bốn người chúng ta đều là cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, ta cũng không tin còn không thể phong ấn được một viên nguyên đan chín văn! Ra tay hết sức lực cho tôi, đè xuống!” Chúc Anh Hưng khẽ quát lên.
Sống chết của Đồ Yên Nhi, bà ta không để trong lòng, nhưng bà ta tuyệt không cho phép hy vọng của mình cứ thế tan biến như vậy được! Muốn chết, cũng phải chờ đến sau đại hội thăng cấp rồi chết!
Ba vị trưởng lão không dám do dự, đồng thời cũng dốc hết lực ra tay, pháp lực cảnh giới Nguyên Anh cuồn cuộn từ bốn vị trí rót vào trong cơ thể Đồ Yên Nhi. Nhưng sắc mặt Đồ Yên Nhi ngày càng khó coi hơn,mày nhíu chặt, dường như đang chịu thống khổ cực độ.
“Ngu xuẩn.” tinh thần lực của Đường Tuấn nhìn thấy một màn như vậy, nhịn không được mắng thầm một tiếng. . Truyện Kiếm Hiệp
Vốn dĩ pháp lực trong cơ thể Đồ Yên Nhi đang kề cận ranh giới bùng nổ, lúc này khóa Ngự Long thiếu mất một người, còn gắng sức rót pháp lực vào người cô ta., cũng giống như thêm nước vào đê sắp tràn bờ, không bùng nổ mới là lạ!
Chỉ nghe thấy trong cơ thể Đồ Yên Nhi vang lên một trận âm thanh sấm rền, bốn vị trưởng lão đồng thời hô đau một tiếng, thất khiếu phụt ra máu tươi, sau đó tất cả đều rơi vào hôn mê sâu. Nguyên đan trong cơ thể Đồ Yên Nhi phản phệ, ấy vậy mà bốn vị cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ lại không chống được!