Chương có nội dung bằng hình ảnh
Đường Tuấn thản nhiên ngồi xuống, còn Đồ Yên Nhi vẫn đứng ở sau lưng anh, giống như một hầu nữ, không hề có ý định ngồi xuống.
Một màn này khiến Trác Bình trong lòng không khỏi chấn động, một lần nữa khẳng định suy đoán của mình là đúng.
“Thương thế của anh chắc hẳn có liên quan tới tinh lộ?” Đường Tuấn bỗng nhiên nói.
“Làm sao Đường đại sư biết được chuyện này?” Trác Bình ngạc nhiên bởi anh ta từ đầu tới cuối chưa hề đề cập tới thương thế của mình.
Đường Tuấn chỉ vào ngụm máu mà Trác Bình phun ra, nói: “Trong này ẩn chứa một tia không gian năng lượng. Nhìn biểu hiện của anh như vậy, xem ra tôi đoán không sai.”
Hiện tại anh đang giữ hai tiên thiên thần văn, mặc dù không trọn vẹn nhưng từ trước tới nay đều vô cùng nhạy cảm với các loại năng lượng trên thế giới. Lại thêm lúc trước nghe được tin tức, Đường Tuấn ngay lập tức có những suy đoán này.
Trác Bình thở dài, nói: “Quả nhiên Đường đại sư đã đoán được, vậy tôi cũng không che giấu nữa. Vì tinh lộ mà tôi mà bị thương. Đạo sĩ Trung Thanh ở chỗ sâu thế giới phát hiện một đầu tinh lộ, nghe nói có thể liên kết tổ tinh. Nhưng tinh lộ này không hoàn thiện, cho nên ông ta triệu tập tất cả cao thủ nửa bước Hóa Thần cùng hoàn thiện. Trong quá trình này, tôi không may bị năng lượng của tinh lộ bắn vào dẫn đến bị thương. Hazz, tôi cũng không nghĩ một điểm năng lượng lại có sức mạnh đáng sợ như thế.”
Nói đến đây, trong lòng Trác Bình vẫn còn sợ hãi. Nếu như không phải Đường Tuấn kịp thời xuất hiện, kết cục của anh ta cũng không cần nghĩ.
“Anh có thể dẫn tôi đi gặp đạo sĩ Trung Thanh một chút?” Đường Tuấn hỏi.
Nếu như có thể sửa được tinh lộ, sau này quay về địa cầu, nói không chừng còn có thể sử dụng tinh lộ này.
Trác Bình do dự một chút, cuối cùng gật đầu nói: “Được. Hai ngày nữa đúng lúc tôi cũng muốn đi đó, đến lúc đó tôi với anh cùng đi.”
Đường Tuấn nhìn biểu hiện của anh ta, trong lòng có chút hơi hồi hộp, không lẽ đạo sĩ Trung Thanh xảy ra chuyện gì rồi sao?
Anh định hỏi lại, nhưng Trác Bình cũng không nói nữa, đi xuống.
“Vậy mời Đường đại sư hãy nghỉ ngơi ở chỗ này hai ngày.”
Trác Bình lấy ra một khối lệnh bài, nói: “Hai ngày này tôi muốn củng cố một chút tu vi, đây là Thiết huyết lệnh bài của gia Trác, quyền lợi cao nhất, có thể tùy ý ra lệnh cho người trong nhà họ Trác. Đường đại sư cầm trước, nếu như có chuyện gì xảy ra đột ngột, người nhà họ Trác có thể thay anh xử lý.”
Đường Tuấn không chút khách khí cầm lấy lệnh bài. Có gia đình nhà họ Trác hỗ trợ, anh có thể bỏ đi không ít phiền phức.
Nói xong, Trác Bình cho người dẫn Đường Tuấn tới đi Long Ngâm Cư, sau đó ông ta liền về phòng. Ông ta nhất định phải tận dụng hai ngày này loạt bỏ một vài nguy hiểm tiềm ẩn mà chỗ bị thương để lại, tránh nguy hiểm sau này.
Trác Bình về phòng không lâu, ở một nơi khác của nhà họ Trác, Trác Kim Phượng cũng đang tiếp đón một vị khách.
Người này khí chất nho nhã, tướng mạo trẻ trung, anh tuấn. Trong tay anh ta cầm một cây quạt xếp, từ đầu đến cuối trên mặt đều mang theo ý cười nhạt, nhìn Trác Kim Phượng.