Chương có nội dung bằng hình ảnh
"Chính cậu đã giết thái tử của tôi."
Chiếc rìu đen của Thủy Vạn Triều chỉ vào Đường Tuấn, giọng điệu nặng nề.
Tất cả mọi người đều thì thào nhìn Đường Tuấn.
"Đây là thiên nhân của Việt Nam hồi đó sao? Khí phách cũng không tệ, nhưng là quá bốc đồng."
"Không ngờ Việt Nam nhiều tu hành giả như vậy, nhưng chỉ có mấy người nghênh chiế, còn không bằng nước Yên bọn ta."
Đại quân ma tộc đã bố trí sẵn trận pháp xung quanh nên tiếng bàn tán của mọi người gần như truyền vào tai Đường Tuấn không sót một chữ, nhưng Đường Tuấn làm như không nghe thấy. Anh liếc nhìn Thủy Vạn Triều nói: "Bây giờ rút khỏi Trái Đất vẫn còn kịp đấy."
Thủy Vạn Triều nói: "Cậu đang nói đùa sao? Cậu dám giết thái tử của tôi, hôm nay tôi phải giết cậu trước, rồi mới san bằng Trái Đất!"
Thủy Vạn Triều một mình bay ra, đáp xuống sân, quát lớn: "Cậu có dám đánh với ta một trận!"
"Có gì mà không dám."
Đường Tuấn vụt một cái, bay vào trong sân. Cảnh giới của Thủy Vạn Triều chỉ mới là Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, có lẽ thực lực còn mạnh hơn anh bây giờ, nhưng với sức mạnh nuốt chửng kỳ dị huyệt Thái Dương, Đường Tuấn không phải không có cơ hội chiến thắng.
Ầm lên một tiếng, Đường Tuấn và Thủy Vạn Triều đã bắt đầu giao chiến.
Chiếc rìu đen trong tay Thủy Vạn Triều là một linh khí, Đường Tuấn không dám chạm trán trực tiếp, mà sử dụng bia Vạn Giới. Tiếng động “peng peng” không ngừng vang lên, Đường Tuấn và Thủy Vạn Triều đều dốc hết toàn lực, nếu không phải đang ở trong không gian, dao động do trận đánh của hai người tạo ra cũng đủ để phá hủy một ngọn núi!
Trái Đất, đỉnh núi Côn Luân.
Lạc Kình Thương và Vu Kiếm Sâm chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn lên không gian vũ trụ.
Lạc Kình Thương nói: "Vu Kiếm Sâm, ông thấy trận chiến này thế nào?"
Vu Kiếm Sâm nói: "Đường Tuấn chắc sẽ thua."
Lạc Kình Thương gật đầu nói: "Đợi lúc cậu ta lâm vào đường cùng, chúng ta mới ra tay. Đến lúc đó ra điều kiện bảo cậu ta giao ra những thứ đã lấy được trong Nguyệt Cung, tôi không tin cậu ta không đồng ý."
Sắc mặt hai người đột nhiên thay đổi, gần như đồng thanh thốt lên: "Làm sao có thể?"
Trong không gian, Đường Tuấn dùng một tấm bia đập về phía Thủy Vạn Triều, sau đó tấn công như vũ bão, khiến Thủy Vạn Triều rơi vào thế hạ phong.
Người Trái Đất phấn khích, không ít người vỗ tay hoan hô.
Biểu cảm của Thủy Vạn Triều vô cùng khó coi, ông ta hét lên một tiếng, thoát khỏi thế tấn công của Đường Tuấn, lạnh lùng nhìn Đường Tuấn nói: "Xem ra tôi đã đánh giá thấp cậu, nhưng hôm nay cậu vẫn phải chết."
Ông ta phất tay một cái, một luồng