Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Thủy Vạn Triều cầm chiếc rìu đen bước đến gần Đường Tuấn và nói một cách tự hào: "Đừng vùng vẫy nữa, U Vụ Tháp này chính là linh khí loại phong ấn, do tôi thi triển, cho dù là Hóa Thần Cảnh trung kỳ cũng có thể bị nhốt trong đó mười giây."

"Bây giờ, cậu ngoan ngoãn chờ bị tôi giết đi."

Nụ cười trên gương mặt Thủy Vạn Triều ngày càng rạng rỡ.

Trong trận doanh Việt Nam, Hoa Tiểu Niếp, Hàn Bảo Long và những người khác trông có vẻ lo lắng, nhưng không dám kết thúc. Bởi vì phía sau Thủy Vạn Triều, có gần ba mươi Bán Bộ Hóa Thần Cảnh đang ngưng tụ pháp lực.

"Đường Tuấn, bọn ta cho cậu một cơ hội nữa, giao những thứ cậu có được ở Nguyệt Cung cho bọn ta, bọn ta sẽ giúp cậu phá bỏ cấm chế của U Vụ Tháp này, nếu không, cậu chỉ còn một con đường chết." Lúc này, giọng nói của Lạc Kình Thương vang lên trong tâm trí Đường Tuấn.

Đường Tuấn nhìn U Vụ Tháp trên đầu, nói: "Một ngọn tháp quèn mà cũng đòi nhốt tôi sao."

Huyệt Thái Dương của anh khẽ phát quang, sau đó vài tiếng nứt răng rắc vang lên, toàn bộ sương mù do U Vụ Tháp hóa ra đều nổ tung, hóa thành hư vô. Đường Tuấn trầm giọng hô lên một tiếng, tay cần bia Vạn Giới, đập mạnh về phía U Vụ Tháp.

Rắc.

U Vụ Tháp vỡ tan tành.

Một bia đã đập vỡ U Vạn Tháp.

Thủy Vạn Triều chết lặng, miệng không khép lại được, tựa như không thể tin vào cảnh tượng trước mắt. U Vụ Tháp này không phải là linh khí của Ma tộc Hắc Ám, mà là người của Thần Đình giao cho ông ta. Một thứ linh khí có thể vượt cảnh nhốt người, không cần nghĩ cũng biết nó rất phi thường. Nhưng bây giờ nó đã bị đánh tan thành từng mảnh như thế này.

"Thằng nhóc này thật sự là người Trái Đất?"

Trong lòng Thủy Vạn Triều vô cùng kinh ngạc. Không phải nói người Trái Đất rất nhỏ bé yếu đuối sao, sao có thể có một gã kinh khủng như vậy?

Không nói đến Thủy Vạn Triều, ngay cả Đường Tuấn cũng khá ngạc nhiên. Đòn đánh vừa rồi không phải là tất cả sức mạnh của Bia Vạn Giới, mà còn là sức mạnh bí ẩn trong huyệt Thái Dương. Anh không ngờ loại sức mạnh đó lại mạnh đến vậy.

Tuy nhiên, sức mạnh huyệt Thái Dương này rõ ràng không thể được sử dụng thường xuyên được, sau một đòn vừa rồi, kim quang trong huyệt Thái Dương dường như đã yếu đi một chút.

Ở dưới đất, Vu Kiếm Sâm và Lạc Kình Thương đều sững sờ, họ cũng không thể tin được cảnh tượng trước mắt.

"Chết tiệt. Tấm bia đá trong tay cậu ta nhất định là lấy từ Nguyệt Cung, nếu không cũng không có uy lực như vậy." Vu Kiếm Sâm căm hận nói.

Lạc Kình Thương gật đầu, không cam tâm nói: "Nguyệt Cung và chúng ta đều là một trong những tiên cảnh thánh địa, bảo vật trong đó nên thuộc về chúng ta. Vậy mà lại để cậu ta lấy được, đúng là uổng phí của trời."

Vu Kiếm Sâm nhìn trận chiến ngoài không gian, đột nhiên mỉm cười, nói: "Không sao. Trận chiến này, cậu ta không thắng được, phá vỡ U Vụ Tháp thì sao? Ma Hoàng cũng không đến một mình, phía sau còn có một đại quân của ma tộc Hắc Ám. Tôi xem cậu ta có thể chống cự đến khi nào? Sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ cầu xin chúng ta, những thứ này sẽ là của chúng ta."

Ở ngoài không gian, khi Ma Hoàng nhìn thấy U Vụ Tháp tan vỡ, sắc mặt ông ta hơi thay đổi, ngay lập tức hét lên: "Tôi là Ma hoàng của ma tộc Hắc ám, không tin không thu phục được một tên bị ruồng bỏ như cậu! Giết!"

Ông ta chém hết nhát này đến nhát khác, tiếng sóng dâng trào giữa trời cao vọng ra.

Trấn Hải Phủ.

Tuyệt học mạnh nhất của ma tộc Hắc Ám.

Thủy Vạn Triều lao về phía trước, như thể mang theo một làn sóng dữ dội vô hình, ông ta có cảm giác như uy lực của trời đất đang gia trì cho mình, chiến đấu với ông ta giống như chiến đấu với thiên địa, tự nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui