Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Bà ta nhìn một cô gái trẻ bên cạnh và hỏi: "Cô chủ, xử lý thế nào?"

Đôi mắt lãnh đạm của cô gái liếc nhìn mấy hộ vệ, lạnh lùng nói: "Đánh gãy tay bọn họ."

“Vâng thưa cô.” Bà lão kính cẩn nói.

Thủ lĩnh hộ vệ dường như nghĩ ra điều gì đó, vội vàng nói: "Cô Hạ, đây là hiểu lầm."

Đáng tiếc, cô gái này căn bản không để ý đến anh ta, một mạch đi vào trong thành.

"He he, cô chủ đúng là nhân từ, chỉ chặt gãy tay của các người."

Bà lão cười khẩy một tiếng, một luồng sáng đen từ trong ống tay áo của bà ta bắn ra.

Vù vù…

Luồng sáng đen lướt qua, mười mấy cánh tay đồng thời rơi xuống đất.

Cô gái trẻ nghe tiếng hét thảm thiết sau lưng, trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười, nói: "Vậy mà lại bắt đích thân tôi đến đây, tôi muốn xem thử là ai đang chống lưng cho Thiên Nguyên Phường các người."

Cô ta đi về phía Thiên Nguyên Phường, bà lão kia cùng với mấy tùy tùng cũng đi theo phía sau. Động tĩnh trước cổng thành đã nhanh chóng truyền ra ngoài, dọc đường, những người kia cũng chủ động nhường đường cho họ.

Bà lão nhìn đám người xung quanh, trên gương mặt già cỗi để lộ ra biểu cảm khinh bỉ.

"So với phủ thành, thành Hồng Dương cơ bản chỉ là một vùng quê mà thôi. Chả trách lần trước chẳng có ai vượt qua nổi vòng sơ khảo ở thịnh hội Vạn Tiên."

"Nếu không phải đi theo cô chủ, thì cả đời Xà Lão tôi cũng không đặt chân đến cái nơi quê mùa này đâu."

"Nghe nói Thiên Nguyên Phường đã chuẩn bị những hạt giống không tồi để tham gia vào thịnh hội Vạn Tiên lần này, không biết có thể bì được với cậu chủ không."

Bà lão cứ như đang tự nói chuyện với chính mình, cô gái trẻ kia chẳng đáp lại một tiếng, cho đến khi nói tới câu này, sắc mặt cô ta mới trầm xuống, nói: "Xà Lão, có những lời không thể nói bậy, so sánh anh trai tôi với đám nhà quê này, là một sự sỉ nhục đối với anh ấy."

Bà lão có hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười, nói: "Tôi lỡ lời rồi, cậu chủ là thần long của thiên thượng, còn những người này chỉ là con cá trạch dưới bùn, vốn dĩ không có tư cách để mang ra so sánh."

Cô gái trẻ khẽ gật đầu.

Ngay sau đó, nhóm người này đến chỗ Thiên Nguyên Phường ở thành Hồng Dương.

Bên ngoài Thiên Nguyên Phường, có mấy học trò đang đứng tán gẫu.

“Mấy người dừng lại, cho hỏi mấy người có được mời không?” Vài học trò lên tiếng hỏi.

Thiếu nữ ngẩng đầu lên, bà lão kia bước tới trước một bước, lạnh lùng nói: "Lời mời? Đây là thiệp mời của tôi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui