Chương có nội dung bằng hình ảnh
Ly Thanh Thu càng thêm lo lắng, đột nhiên nhìn chằm chằm Đường Tuấn, nói: "Dược Đường, thất ca muốn bí thuật của anh là đang nể mặt anh, anh còn không mau giao ra đi. Anh đừng quên thân phận của mình, anh đã là thuộc hạ của thập tam ca rồi, cũng là nô bộc của nhà họ Ly bọn tôi, bất luận tính mạng hay là bảo vật, đều thuộc về nhà họ Ly hết."
Đường Tuấn vẫn thờ ơ.
Không thể không nói Ly Thanh Thu quá ngây thơ, bí thuật linh hồn chẳng qua chỉ là một lý do. Ly Thanh Kiếm hiển nhiên là muốn tập hợp thế lực của các hoàng tử, cho dù không có bí thuật linh hồn, Ly Thanh Kiếm cũng sẽ tìm một cái cớ khác.
“Thất ca, bí thuật là của anh Dược, anh ta không muốn đưa cho anh, anh không thể làm khó người ta.” Giọng điệu của Ly Thanh Trần đầy kiên định.
Ly Thanh Kiếm cảm thấy có chút buồn cười, nói: "Nếu tôi muốn thì sao."
“Thế thì thất ca phải qua được ải của tôi rồi nói.” Ly Thanh Trần nói không chút do dự.
Ly Thanh Kiếm nghe vậy, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc, nhìn Ly Thanh Trần một lượt từ trên xuống dưới, rồi hỏi những người khác: “Thập tam điện hạ đã ở thành Hỏa Nhai một thời gian, các người không biết thay đổi lớn nhất của cậu ta sao? "
Đám người lắc đầu.
Ly Thanh Kiếm cười nói: "Đương nhiên các người nhìn không ra. Bởi vì thập tam đệ đã to gan hơn trước nhiều rồi, vậy mà lại dám đối đầu với bổn điện hạ."
Vừa dứt lời, một khí thế giống như núi lửa phun trào bùng nổ trên người anh ta.
Bao gồm thánh tử Thái Thanh của Đại Diễn Các, mọi người xung quanh Ly Thanh Kiếm đều bị khí thế làm cho sợ hãi lùi lại vài bước. Trong số họ, có rất nhiều tu hành giả là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, nhưng họ vẫn không thể ngăn cản được khí thế của Hợp Thể Cảnh.
"Mạnh thật."
Đây là suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu mọi người.
Lúc này, bọn họ nhanh chóng nhìn về phía Ly Thanh Trần. Chỉ là khí tức của Ly Thanh Kiếm đã khiến họ không thể chịu đựng nổi, Ly Thanh Trần chịu phần lớn khí tức này e là sẽ sợ mà quỳ phục xuống mất.
Thế nhưng, bọn họ lại được một phen sững sờ.
Đối mặt với khí thế của Ly Thanh Kiếm, nét mặt của Ly Thanh Trần vẫn không đổi, thậm chí anh ta còn không lùi bước, đứng vững giống như một ngọn núi sừng sững.
"Cái, cái này."
Đám người Thái Thanh thất kinh hồn vía, đột nhiên nghĩ ra một loại khả năng.
Ly Thanh Trần đã bước vào Hợp Thể Cảnh.
Cơ thể Thái Thanh khẽ run lên, thật ra vừa rồi anh ta còn định ra tay với Ly Thanh Trần, đó chẳng phải tự tìm chết sao?
Nụ cười trên mặt Ly Thanh Kiếm hoàn toàn biến mất, thay vào đó là dáng vẻ vô cùng tập trung. Thập tam đệ mà anh ta chưa từng đặt vào trong mắt giờ đây đã đột phá Hợp Thể Cảnh.
“Giấu kỹ đấy, thập tam đệ.” Ly Thanh Kiếm trầm giọng, cố nén tức giận.
Ly Thanh Trần lắc đầu nói: "Thất ca, nếu anh chỉ có chút bản lĩnh như này, thế tôi không có dư thời gian để chơi với anh tiếp đâu."