Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Đường Tuấn vốn là ở giai đoạn giữa của Cảnh Giới Hóa Thần, sắp đột phá ngưỡng cửa giai đoạn sau của Cảnh Giới Hóa Thần. Khi những khí tức này tràn vào huyệt đạo của anh, ngay lập tức đột phá đến giai đoạn cuối của Cảnh Giới Hóa Thần.

Không chỉ vậy, khí tức của anh còn được cải thiện vững chắc hơn. Linh lực hấp thụ qua mỗi khí tức có thể so sánh với linh lực của người khác tu luyện khổ hạnh mấy ngày.

Trước tiên không nói đến Chu Tước Hỏa Linh Quả, chỉ riêng Tinh Huyết Hỏa Linh Thể đã là thánh dược tối cao không gì sánh bằng, nó chứa đựng quá trình tu luyện khổ hạnh không biết bao lâu của Ly Thanh Kiếm có thể tạo ra một Hỏa Linh Thể khác. Ngay cả thánh địa Vương triều, cũng không thể dùng bảo vật này cung cấp Cảnh Giới Hóa Thần.

Lúc này Đường Tuấn mới hiểu được ý tốt của ông lão, không dám lãng phí thời gian, vội vàng ngồi xếp bằng ngồi trong nham tương tập trung tu luyện.

Ông lão đứng trên không trung nhìn xem thay đổi của Đường Tuấn, sắc mặt ông ấy có chút thay đổi, lẩm bẩm nói: “Xem ra trên trái đất có một tên nhóc giỏi đấy.”

Trong khi Đường Tuấn và Ly Thanh Trần tu luyện, các hoàng tử khác đều đã rời khỏi bí cảnh.

Gương cổ vẫn xám xịt, không thể nhìn rõ cảnh tượng trong bí cảnh. Nhưng từ trong miệng các hoàng tử, Thần Đế đã biết chuyện xảy ra sau đó, ông ta ngồi trên ghế cao, nhìn Ly Thanh Kiếm đang quỳ, vẻ mặt lạnh như đao kiếm: “Thanh Kiếm, ta đã cho con rất nhiều sủng ái đặc biệt, con hồi báo ta như vậy sao?”

Sắc mặt Lý Thanh Kiếm trắng bệt, thân thể không ngừng phát run. Chỉ trong một hai ngày, tu vi của anh ta đã giảm xuống rất nhiều, hiện tại cũng chỉ đang ở giai đoạn giữa Cảnh Giới Hóa Thần mà thôi. Loại tu vi này chỉ có thể xếp vào hàng cuối cùng trong rất nhiều hoàng tử.

“Cha, xin tha mạng cho con.” Ly Thanh Kiếm cầu xin lòng thương xót.

“Tha mạng?”

Thần Đế cười nhạt nói: “Thanh Trần suýt chết, con có bao giờ nghĩ đến việc tha mạng cho nó không? Con đã hứa với ta như thế nào hả? Đến Động Phong Nha tĩnh tâm ba trăm năm đi.”

Ly Thanh Kiếm nghe thấy ba chữ “Động Phong Nha” đôi mắt của anh ta đột nhiên trở nên kinh hoàng và sợ hãi.

Các hoàng tử khác nghe đến đó cũng đều im lặng.

Động Phong Nha, là nơi được xem như vùng đất chết chóc ở Vương triều Chu Tước. Ngay cả khi nhìn toàn bộ tinh vực Chu Tước, chỉ cần nghe đến ba chữ “Động Phong Nha” đều có thể làm cho người nghe biến sắc. Sau khi tiến vào Động Phong nha, cho tới nay vẫn chưa có ai có thể sống sót trở ra ngoài, huống chi bây giờ Ly Thanh Kiếm chỉ có tu vi Cảnh Giới Hóa Thần, bị đày đi Động Phong Nha như vậy, gần như tương đương với cái chết.

Một tia sáng đột nhiên từ trong cung điện tỏa ra, sau khi ánh sáng tan biến, Ly Thanh Trần và Đường Tuấn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

“Mười Ba.” Thần Đế hưng phấn nói.

Ly Thanh Trần của ngày hôm nay chính là một bảo bối quý giá trong mắt Thần Đế, dù sao đây cũng là thần thể Chu Tước, tương lai có thể sẽ đưa Vương triều trở lại vị trí đỉnh cao.

“Ly Thương, hiện tại hai tên quỷ nhỏ này giao cho cậu. Nếu có chuyện gì xảy ra với chúng, đừng trách ta không khách sáo.” Giọng nói của cụ tổ Chu Tước vang lên trong đầu Thần Đế.

Thần Đế Ly Thương khẽ cau mày, thầm nghĩ: “Thanh Trần là vị vua tương lai, cụ tổ quan tâm là chuyện bình thường. Nhưng người tên Dược Đường này chẳng qua là một bác sĩ của Thanh Trần, có bản lĩnh gì mà khiến cho cụ tổ phải chiếu cố anh ta đến vậy? Chẳng lẽ vì biểu hiện của anh ta trong bí cảnh, cụ tổ muốn bồi dưỡng anh ta sau này trở thành trợ thủ cho Thanh Trần sao? Nếu là như thế thì hoàn toàn có thể hiểu được.”

Biểu hiện của Đường Tuấn trong bí cảnh, đúng thật là có chút nằm ngoài dự liệu của ông ta, dùng Cảnh Giới Hóa Thần tương đương với Cảnh Giới Hợp Thế, cho dù anh ta có thể chất đặc biệt thì chẳng qua cũng chỉ có vậy.

Thần Đế cho rằng mình đã nghĩ thông, cũng không bận tâm đến vấn đề này nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui