“Rốt cuộc khí tức tà ác đó là gì? Đến từ nơi nào? Mà có tính ăn mòn bá đạo như vậy.” Trong lòng Đường Tuấn hơi kinh ngạc.
“Xong rồi.” Phong Tiểu Oản cảm giác được luồng khí tức tà ác kia dường như đang theo dõi Đường Tuấn. Cô ấy biết sự đáng sợ của khí tức tà ác đó trong lòng không khỏi thầm kêu lên một tiếng. Vốn dĩ bởi vì Đường Tuấn thể hiện ra cảnh giới của linh hồn thất phẩm có chút hưng phấn, bây giờ lại lập tức sắp ngã xuống đáy.
Một khi bị ăn mòn, khí tức tà ác sẽ chiếm cứ bên trong linh hồn, giống như đóng dấu không thể thoát khỏi.
Khi khí tức tà ác muốn ăn mòn hồn lực của Đường Tuấn, Tiểu Thanh nấp ở linh hồn của anh bỗng nhiên phát ra tiếng kêu, một lực hút đáng sợ được truyền ra từ trong miệng Tiểu Thanh.
Giống như hút mì sợi, tất cả khí tức tà ác trong cơ thể Phong Tiểu Oản lập tức bị linh hồn của Đường Tuấn hấp thu, nói đúng ra là bị Tiểu Thanh hấp thu.
Mà Phong Tiểu Oản ngẩn cả người.
Trong linh hồn truyền đến một cảm giác nhẹ nhàng, thậm chí cảm giác chỉ cần ý niệm của cô ấy vừa động là có thể đột phá tới cảnh giới Hợp Thể. Cô ấy biết mình đã hoàn toàn khỏi căn bệnh lạ này. Nhưng giờ phút này Phong Tiểu Oản lại không có bất kì sự vui sướng gì ngược lại tâm trạng còn vô cùng nghiêm trọng.
Anh ta vì mình thế mà hấp thu toàn bộ khí tức tà ác qua đó.
“Vừa rồi mình đối với anh ta như vậy, mà còn.” Lúc này, Phong Tiểu Oản vô cùng cảm động, đồng thời cũng rất hối hận.
Vốn dĩ Đường Tuấn không nhận thấy được sự thay đổi cảm xúc của Phong Tiểu Oản, lúc này anh đã chết lặng rồi.
“Ngon.” Sau khi Tiểu Thanh nuốt khí tức tà ác này, Đường Tuấn cảm ứng được cảm xúc trên người nó.
Đối với Tu Hành giả mà nói thì khí tức tà ác này đáng sợ vô cùng trong mắt Tiểu Thanh thì lại là một loại đồ ăn ngon.
Sau khi nuốt chửng khí tức tà ác, Tiểu Thanh lập tức vận chuyển Đường Tuấn lực Hồn Nguyên nhiều gần gấp đôi. Đường Tuấn mau chóng dùng những lực Hồn Nguyên tồn trữ ở trong cơ thể từng chút một ngưng kết thành đá linh hồn.
“Chuyện này giải quyết xong rồi.” Đường Tuấn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Anh đã tu luyện phương pháp châm cứu thần bí đến tầng thứ hai, lý giải dần dần gia tăng. Đối với phương pháp châm cứu của thần linh, Đường Tuấn có suy đoán của chính mình. Bất luận là Tiểu Kim hay là Tiểu Thanh rất có thể đều là căn nguyên thế giới hiện hóa. Đương nhiên tương đương với căn nguyên thế giới khổng lồ mà nói, Tiểu Thanh và Tiểu Kim đều quá bé nhỏ không đáng kể, chỉ là một bộ phận vô cùng nhỏ bé trong đó. Nhưng nhỏ bé cũng là căn nguyên thế giới, bản chất áp đảo tất cả những thuộc tính năng lượng.
“Đây quả thực là đem cơ thể con người coi như tu luyện với một loại thế giới cỡ nhỏ. Nếu như tôi đoán không sai thì phương pháp châm cứu thần bí đó tuyệt đối không dừng lại ở cấp năm.”
nguyên thế giới thường thấy ra còn có những căn nguyên cao cấp khác như căn nguyên sinh mệnh, căn nguyên hủy diệt, căn nguyên nuốt chửng, v.v.
Nếu Đường Tuấn đoán không sai, rất có thể Tiểu Kim có thể đã nuốt chửng sự hiện hoá của căn nguyên, có thể nuốt chửng tất cả năng lượng. Mà rất có thể Tiểu Thanh đối ứng với căn nguyên sinh mệnh là linh hồn chủ quản.
Trong lòng Đường Tuấn thở dài. Tất cả những điều này đều chỉ là suy đoán của anh, cần có thời gian để kiểm chứng.
Tạm thời dẹp bỏ những suy nghĩ hỗn loạn này, lúc này Đường Tuấn mới thu lại tâm trí, mở mắt.
“Thế nào rồi?” Phong Ngự Lôi khẩn trương hỏi.