Lập tức đã có người đứng ra, nói: “Tôi sẽ đi cùng hướng với Chủ Thần.”
Đỗ Tu Tư nhận ra người này, nói: “Oscar, công ty của anh là một trong những công ty truyền thông phát sóng trực tiếp lớn nhất toàn cầu, có thể mượn dùng một chút được không, ta muốn truyền đạt ý nguyện của Thần tới một số người.”
Oscar sợ hãi nói: “Đương nhiên là có thể, tất cả của ta đều là của Thần.”
Lúc này, ở bên trong tòa nhà lớn của Hiệp Hội Y Học Cổ Truyền Hoa Hạ, Đường Tuấn đang tập trung cùng với những người bạn và người thân. Sau khi đám người Hoa Tiểu Niếp nghe Đường Tuấn giảng thuật xong, đều cực kỳ oán giận. Lúc này trái tim vẫn treo cao của Hoàng Phủ Ngọc cuối cùng cũng được hạ xuống, nhìn thấy Đường Tuấn bình yên trở về, cô ấy hiểu ra tất cả những chờ đợi đều là đáng giá.
Long Vương vẫn luôn ở bên cạnh yên tĩnh mà nghe, lúc này đột nhiên hỏi một câu: “Đường Tuấn, tu vi của cậu đạt đến trình độ nào rồi?”
Đường Tuấn nói: “Đỉnh phong của Động Hư cảnh.”
Vẻ mặt của Long Vương khẽ biến đổi, tu vi bậc này không thấp, nhưng cũng không quá cao. Phải biết rằng hiện giờ người khống chế Hoa Hạ Tam Đại Thánh Địa đều là những tồn tại ở cấp bậc thần thánh, căn cứ vào một số tài liệu ghi lại, người tu hành đến bậc thực lục này ở trong trung tâm ngân hà được gọi là cường giả vô địch Cấp Số.
Nhìn dáng vẻ Đường Tuấn và những người khác trò chuyện với nhau thật vui vẻ ở kia, ở trong lòng Long Vương thở dài, ông ta cảm thấy cần phải nói chuyện riêng với Đường Tuấn một chút, bây giờ ở trái đất này nếu như chỉ dựa vào tu vi đỉnh phong của Động Hư cảnh là không có cách nào có thể tung hoành ngang dọc nữa, bởi vì có những cường giả vô địch Cấp Số chân chính ở đây.
Vẻ mặt của Hoàng Phủ Ngọc bỗng nhiên biến đổi, nói: “Đường Tuấn, anh nhìn thử cái này xem.”
Cô ấy ấn lên máy tính bảng vài cái, trong phòng lập tức chiếu lên hình ảnh, xem địa điểm thì là ở đảo quốc. Một người đàn ông trung niên không cao lớn lắm đang phát biểu ở trước máy quay phim: “Tôi ở đây để truyền đạt lại ý tứ của ngài Tiền Điền, ba ngày sau, ngài Tiền Điền sẽ đi đến Hoa Hạ, ước chiến với thiên nhân Hoa Hạ!”
Sau khi cái video này phát xong, Hoàng Phủ Ngọc lại thả ra một cái video khác.
Trong Video là người đàn ông phương Tây trẻ tuổi trong tay cầm cây gậy hình rắn, anh ta tiếp nhận phỏng vấn trước truyền thông, lúc này vừa lúc lên tiếng: “Tôi, Đỗ Tu Tư, tại đây tuyên bố, ba ngày sau sẽ đi đến Hoa Hạ, ước chiến với người đệ nhất trái đất trước đây của Hoa Hạ!”
Sau khi hai video được phát xong, giữa sân bỗng nhiên trở nên an tĩnh lại. .
||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||
Hoa Tiểu Niếp kinh ngạc nói: “Đỗ Tu Tư? Chẳng lẽ là một trong mười hai Chủ Thần phương Tây, Truyền Lệnh Quan sao?”
Long Vương gật đầu một cái thật mạnh, nói: “Chính là anh ta. Thực lực của anh ta ở trong mười hai vị Chủ Thần là yếu nhất, nhưng cũng là một vị cường giả vô địch Cấp Số.”
Có người hỏi: “Vậy còn cái người Tiền Điền kia là ai?”
Vẻ mặt Hoàng Phủ Ngọc ngưng trọng, nói: “Nếu như tôi đoán không sai mà nói, người nọ hẳn là Tiền Điền Khánh Chi, cũng là một vị cường giả vô địch Cấp Số, có danh hiệu Bát Phiên Đại Bồ Tát!”
Long Vương lại lần nữa gật đầu, nói: “Tuy rằng Đông Doanh có những cường giả vô địch Cấp Số khác, nhưng Tiền Điền Khánh Chi là người mạnh nhất. Trước đây tôi đã từng nghe nói đảo quốc ấy đã từng xảy ra một trận động đất quy mô nhỏ, có người ra mặt nói là vị đại năng nào đó đang tu luyện võ kỹ, hiện tại xem ra hẳn là dấu hiệu Tiền Điền xuất thế.”
“Cường giả vô địch Cấp Số.”
Đám người Hoa Tiểu Niếp cảm thấy miệng vô cùng khô khốc. Bọn họ tất nhiên biết bốn chữ “Vô địch Cấp Số” này đại diện cho điều gì, đó là tồn tại đáng sợ mà chỉ cách cảnh giới Thần Quân trong truyền thuyết một bước mà thôi. Hiện giờ những người đạt tới cảnh giới này ở Hoa Hạ đã biết chỉ có người cầm quyền Tam Đại Thánh Địa mà thôi.