Chương có nội dung bằng hình ảnh
Ngao Vấn Thiên không muốn nhìn thấy vẻ mặt của Đường Tuấn nữa, anh ta xoay người rời đi, lời nói lạnh lùng chậm rãi truyền đến: “Lần này tôi trở về là để ngăn cản anh tiến vào vùng đất hoá rồng. Nhưng tôi biết rằng nếu tôi đánh anh như thế này thì nhất định anh sẽ không phục. Tôi sẽ cho anh một cơ hội nữa để tiến vào vùng đất hoá rồng.
Sau khi anh ra khỏi vùng đất hoá rồn, tôi sẽ đấu với anh một lần nữa và tôi sẽ khiến anh phải tâm phục khẩu phục. "
Sau khi trải qua sự im lặng trên khán đài thì đã có những tràng náo động bắt đầu bùng nổ.
"Long thái tử bá khí, Long thái tử uy lực!"
"Yêu Khuyển đó thật là thô lỗ, đáng lẽ nó phải được dạy cho một bài học."
"Đừng nói để anh ta tiến vào vùng đất hoá rồng một lần, cho dù tiến vào mười lần thì cũng không phải là đối thủ của Long thái tử!"
Mười ngày trước, sự bối rối mà Đường Tuấn gây ra cho Long tộc đã hoàn toàn được giải thoát sau sự trở về đầy bá khí của Long thái tử.
Đường Tuấn bế thú nhỏ A Bảo lên, nhìn thật sâu bóng lưng Long thái tử rời đi, cuối cùng mới bước vào hang động nhỏ.
Khi Long thái tử đáp xuống biệt thự của Ngao Nguyên, Cổ Hạo và những người khác ngay lập tức bước ra chào đón với vẻ mặt vô cùng kính trọng.
Sắc mặt Ngao Nguyên hơi thay đổi nói: "Thái tử, tu vi của cậu?"
Ông ta cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ từ trên cơ thể Ngao Vấn Thiên khiến trái tim mình run lên.
Về lý mà nói, Ngao Vấn Thiên mới đột phá tới cảnh giới Thần Quân chưa được bao lâu cho nên không thể gây áp lực nhiều như vậy cho anh ta.
Ngao Vấn Thiên nói: "Lần này ra ngoài tôi đã thu hoạch được rất nhiều, e rằng ít ngày nữa mình sẽ bước cảnh giới Thần Quân trung kỳ."
Bây giờ, dù là Ngao Nguyên hay Cổ Hạo và những người khác, sắc mặt của họ đều thay đổi rõ rệt. Sự thăng cảng giới này có phần quá đáng sợ rồi.
Ngao Vấn Thiên lắc đầu nói: "Lần này tôi trở về là muốn đấu với Đạo Nhất. Thăng cảnh giới của anh ta cũng không chậm hơn của tôi.
Muốn đánh bại anh ta, tôi nhất định phải nhanh chân lên. "
Ngao Nguyên giật mình nói: "Vậy thì kết quả như thế nào?"
Ngao Vấn Thiên nói: "Cách nhau rất xa, chúng tôi mỗi người ra một chiêu và cả hai không ai có thể làm gì đối phương."
Ngao Nguyên lại một lần nữa giật mình, ông ta hiểu rõ hơn đam người Cổ Hạo về sự kinh khủng và lai lịch của Đạo Nhất Thần Tử.
Ngao Vấn Thiên đã có thể đạt được chiến tích như vậy cũng đã khiến ông ta thực sự không ngờ tới rồi.
Ngao Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Về phần Đường Tuấn, hừm, lần này tôi trở về cũng không phải là vì anh ta.
Tôi ép anh ta thế này, nếu như anh ta biết xấu hổ rồi dũng cảm, siêng năng, có thể có cơ hội đuổi kịp tôi và Đạo Nhất. Nếu không anh ta chỉ có thể ở phía sau lưng hai chúng tôi hít bụi. "
Sắc mặt Ngao Nguyên có hơi thay đổi, ông ta nói: "Vậy thì lần này thái tử quay về là vì chuyện gì?"
Vẻ mặt của Ngao Vấn Thiên đột nhiên có chút cáu kỉnh, anh ta xua tay nói: “Bây giờ tạm thời tôi sẽ không nói chuyện này. Nói tóm lại một câu, bây giờ Đường Tuấn không đáng