Chương có nội dung bằng hình ảnh
Huyết Thương Khuynh vá mấy tên Ma Thần đang đi qua từng núi xương, dùng thần niệm quét sạch khắp nơi.
Bọn họ rất cẩn thận, không dám dùng qua nhiều sức mạnh.
"Chỉ là người khổng lồ xương trắng ngu xuẩn mà thôi. Huyết Thương Khuynh đại nhân, chúng ta có phải đang cẩn thận quá mức hay không."
Có một tên Ma Thần nhìn hai tên khổng lồ xương trắng chỉ chiến đấu với nhau bằng cách nguyên thủy nhất, anh ta không kiềm chế được chế nhạo nói: "Loại người khổng lồ xương trắng tôi dùng ba phần sức mạnh cũng có thể hạ được."
Đám Ma Thần khác cũng đều kết hợp hoan nghênh.
Huyết Thương Khuynh hừ lạnh nói: "Bảo các anh cẩn thận thì cẩn thận đi, nói nhảm nhiều vậy làm gì? Nơi này là nơi ngay cả Đại Ma Thần cũng không dám khinh thường, các người chết cũng đã chết, nếu phá hỏng chuyện của Đại Ma thần, các người chắc hẳn đã biết được hậu quả rồi chứ."
Đám Ma Thần đồng loạt rùng mình, trong đôi mắt hiện ra vẻ sợ hãi.
"Gừ gừ gừ."
Ngay lúc này, một trong hai tên khổng lồ xương trắng đáng chiến đấu bỗng nhiên ngửa đầu gào lên.
Thanh đại đao xương trắng chém xuống mặt đất như một cơn gió cuốn.
"Tên ngu ngốc này điền rồi sao?"
Thấy cảnh này, mấy tên Ma Thần châm chọc nói.
Nhưng một lúc sau, tất cả lời nói của bọn họ đều không kịp nuốt vào.
Trong mắt họ, từng ngọn núi xương trắng nối tiếp nhau đứng dậy như thể chúng được triệu hồi bởi một thứ nào đó.
Từng người khổng lồ xương trắng giống như những trụ mọc sừng sững giữa trời đắt.
Trong mắt của đám người Huyết Thương Khuynh đã không thấy được màu gì khác, chỉ thấy được một màu trắng bất tận.
Mỗi một người khổng lồ xương trắng trong tay hoặc là cầm chiếc gậy xương trắng to lớn hoặc cầm một cái giáo xương trắng, tràn đầy sát khí.
Đã có vài Ma Thần hai chân bắt đầu đã run rẩy, không thốt ra một câu hoàn chỉnh: "Cái này, cái này, cái này là cái gì?"
Bọn họ không còn có thể giễu cợt nữa.
Phải biết sức mạnh chiến đấu của mỗi một người khổng lồ xương không yếu hơn là mấy mấy so với ngươi tu hành đạt cảnh giới Thần Quân trung kỳ là bao nhiêu.
Nhiều người khổng lồ xương trắng như vậy, không cần biết chúng phép thuật và chiêu thức tinh vi gì, chỉ cần cho một người bọn họ một đòn, cũng khiến họ lãnh đủ.
"Huyết Thương Khuynh đại nhân, chúng ta phải làm gì đấy?"
Lúc này, bọn họ bị người khổng lồ xương trắng bao quanh tứ phía.
Trong cuộc tìm kiếm vừa rồi, bọn họ đi khá sâu vào trong.
Từng người khổng lồ xương trắng chắn ngang đường của bọn họ.