Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Nụ cười trên mặt Đường Tuấn biến mất, anh nói: “Ha ha. Thật ngại quá, tôi từ chối.”

Ánh mắt sắc bén của anh nhìn chằm chằm vào Joseph và Mark, nói: “Thuốc Thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ là thuốc Đông y, không phải thuốc Tây. Đây là sự thật, các người không thể thay đổi được, vĩnh viễn cũng không thay đổi được.”

Đường Tuấn đưa ra hai phương thuốc này là bởi, thứ nhất là để phát triển thế lực của mình, chống lại Đường Quang Hòa, thứ hai chính là mượn cơ hội này có thể phát triển y học cổ truyền,hồi sinh nền Y học Cổ truyền. Nếu như đổi thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ thành thuốc Tây, nhập khẩu thuốc sẽ hoàn toàn đi ngược lại dự tính ban đầu của anh.

Cả cuộc đời ông nội anh vất vả vì sự nghiệp chấn hưng nền Y học Cổ truyền, thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ cũng là tâm huyết cả đời của Đường Hạo. Nếu anh vì chút lợi ích đó mà để công sức cả đời của ông nội đổ sông đổ biển, cho dù anh có lật đôt được Đường Quang Hòa thì sẽ thế nào. Sau khi chết đi, anh còn có mặt mũi nào đi gặp Đường Hạo.


Joseph và Mark nhìn nhau, ánh mắt hai người đều hiện rọ sự ngạc nhiên và hốt hoảng khi mọi việc vượt ra khỏi tầm kiểm soát của họ. Thật ra, bọn họ thèm muốn công thức của thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ từ lâu. Thậm chí, bọn họ còn có niềm tin rằng chỉ xử lý đúng cách thì trong thời gian ngắn,Thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ nhất định có thể phá vỡ sự bế tắc của thị trường, chiếm vị trí số một.

Trước đó, những lời chế nhạo và khinh thường của họ dành cho hai loại thuốc mới của Đường Tuấn chỉ là để giảm bớt sự tự tin của Đường Tuấn, để họ có thể thuận lợi ra điều kiện với anh. Theo kịch bản của bọn họ, sau khi bọn họ nói ra điều kiện, Đường Tuấn nhất định sẽ đồng ý không chút do dự, đồng thời phải cảm ơn bọn họ vì đã hợp tác và đầu tư. Còn bọn họ thì sẽ nhận được một số tiền hoa hồng lớn, thậm chí, còn có thể tăng thêm cấp bậc ở công ty.

Nhưng bây giờ, Đường Tuấn lại có biểu hiện không giống lẽ thường, chuyện này khiến bọn họ có chút bất an trong lòng.

Joseph che giấu cảm xúc kỳ quái này rất tốt, khuôn mặt âm trầm, hạ giọng nói: “Anh Đường, anh phải suy nghĩ kỹ càng. Lần này chúng tôi hoàn toàn là nể mặt Tổng giám đốc Vương và Cô Mộ Dung mới cho anh cơ hội. Không đồng ý hợp tác với chúng tôi chính là quyết định ngu xuẩn nhất trong cuộc đời này của anh!”

Mark nói chêm vào: “Không sai! Y học Cổ truyền đã xuống dốc rồi, sớm muộn gì thuốc Tây chúng tôi cũng sẽ thống trị thị trường y dược tại Việt Nam, thậm chí là thị trường y dược của cả thế giới. Hiện giờ, anh không đồng ý hợp tác với chúng tôi, đợi mấy hôm nữa, anh có muốn cầu xin chúng tôi cũng thì vô dụng.”


“Anh Đường, nếu như anh cảm thấy 40% cổ phần quá nhiều, chúng ta có thể thương lượng lại, giảm xuống một cách hợp lí.” Joseph nói.

Hai người này, một người tung một người hứng, chongười ta thấy thủ đoạn cao siêu của người làm ăn.

Nhưng quyết tâm của Đường Tuấn càng kiên định hơn, anh lắc đầu nói: “Tôi không đồng ý. Thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ không cần các người công nhận! Y học Cổ truyền càng không thể thụt lùi!”

Đột nhiên, ánh mắt anh lóe sáng, nói: “Y học Hiện đại và thuốc Tây sẽ không thể chiếm lĩnh được thị trường y dược ở Việt Nam! Rồi sẽ có một ngày, Y học Cổ truyền cùng thuốc Nam sẽ có được sự công nhận của tất cả mọi người.”


Giọng nói của anh dường như chứa đựng một loại ma lực khiến cho người ta khiếp sợ, cả Joseph và Mark đều âm thầm giật mình. Lúc này, bọn họ mới phát hiện có vẻ như họ đã đánh giá thấp người thanh niên đang đứng trước mắt.

“Hừ! Ấu trĩ!” Joseph nghiến răng nói: “Cậu đi xem những cửa hàng thuốc và bệnh viện ngoài kia đi, thuốc Nam và thuốc Tây, loại thuốc nào càng được ưa chuộng hơn? Người bệnh càng thích thuốc Nam hay Tây hơn? Y học Cổ truyền xuống dốc đã là sự thật, cậu không thể nào thay đổi được!”

Đường Tuấn vẫn không hề dao động: “Vậy các ông cứ chờ xem đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận