Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Thế nhưng con mới tu luyện võ đạo không bao lâu, áp lực thế này có phải quá lớn hay không?” Bà Độc do dự nói.
Hoa Tiểu Nam bỗng nhiên nói: “Bà, con nhớ rằng trong bí thuật của dân tộc người Mèo có một phương pháp lợi dụng cổ trùng để tu luyện nhanh hơn.”
Bà Độc dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt thay đổi, nói: “Là vạn cổ luyện khí! Chẳng lẽ con muốn đi vào Vạn Trùng Động? Dân tộc người Mèo chúng ta đã mấy trăm năm nay không có người nào dùng loại bí thuật này cả. Chỉ cần một chút sai lầm thôi thì con cũng sẽ bị cổ trùng trong Vạn Trùng Động cắn nuốt trong tức khắc đến nỗi xương cốt cũng không còn đâu!”
Thứ vạn cổ luyện khí này là một bí thuật của dân tộc người Mèo có thể khiến võ giả tăng tu vi võ đạo chỉ trong thời gian ngắn, người dùng thuật này trước hết lấy máu tươi của bản thân để dưỡng cổ, thành lập liên hệ huyết mạch tương liên với cổ trùng, sau đó lợi dụng cổ trùng thì có thể hấp thu nguyên khí trời đất trở lại vào người dùng thuật này. Cổ trùng càng nhiều thì tu vi của người thi thuật tăng lên càng nhanh! Mà nơi có nhiều cổ trùng nhất của dân tộc người Mèo chính là ở Vạn Trùng Động!
Nói nghe thì rất đơn giản, nhưng trong quá trình đó bất kể lúc nào cũng có thể ẩn chứa nguy hiểm trí mạng. Chỉ nói đến trong quá trình thiết lập quan hệ huyết mạch với cổ trùng thì bất kể lúc nào cũng có thể bị cổ trùng phản phệ, chúng sẽ đảo khách thành chủ, ăn hết sạch cơ thể và nội kình chân khí của người thi thuật! Từng có một vị vu chủ của dân tộc người Mèo chọn tu luyện phương pháp này, thuật khống chế cổ của người này đã đạt đến tình trạng xuất thần nhập hóa. Lúc ban đầu, ông ta dựa vào bí thuật này nên chỉ trong ba tháng đã từ cảnh giới chân khí sơ kỳ bước vào chân khí cảnh đỉnh phong. Vốn cho rằng ông ta có thể ngay lập tức đột phá nhập thần hải, có ai mà ngờ được cổ trùng đột nhiên phản phệ, cắn nuốt vị vu chủ kia đến nỗi chỉ còn lại một bộ xương cốt trắng hếu!
Từ đó về sau không còn bất kỳ người nào thử loại bí thuật này nữa! Các vị vu chủ của dân tộc người Mèo lại càng thấy phương pháp này là cấm thuật, không cho phép người trong tộc tu hành!
Người của Hoa Tiểu Nam run lên, nhưng ánh mắt cô lại vô cùng kiên định, nói: “Con là vu chủ của dân tộc người Mèo, nếu ngay cả cổ trùng cũng không thể điều khiển nổi thì chết cũng đáng đời! Hơn nữa anh Đường đã giao cho con rất nhiều bí pháp, trong đó cũng có biện pháp để hoàn thiện vạn cổ luyện khí.”
Bà Độc còn muốn khuyên nữa, Hoa Tiểu Nam đã nói thẳng: “Bà, con đã quyết định rồi. Sau ba tháng nữa con muốn đại diện cho dân tộc người Mèo tham gia đại hội võ đạo, đến lúc đó con sẽ không trở thành trở thành gánh nặng của anh ấy nữa!”
Bà Độc thở dài, không nói thêm gì nữa. Con gái của dân tộc người Mèo chính là như vậy, một khi rơi vào lưới tình thì không thể nào kiềm chế bản thân lại, thậm chí biết rõ bản thân mình như thiêu thân lao đầu vào lửa thì cũng không hề tiếc nuối!
Lúc này ở, Đông Nam Á, một tòa chùa miếu cổ xưa.
Đồ Thành lúc trước đã từng giao thủ với Đường Tuấn giờ đang đứng trên một bãi đất trống bên ngoài chùa miếu đấm đá lên một gốc đại thụ, ông ta không hề vận dụng chân khí mà chỉ thuần túy dựa vào cơ thể, một gốc cây lớn phải hai người bị ông ta đấm đá đến nỗi rung lắc không ngừng, phát ra tiếng vang rắc rắc trầm thấp, dường như lúc nào cũng có thể bị nứt ra.
Tinh khí thần của ông ta so hơn hai tháng trước khi tỷ thí với Đường Tuấn còn cường đại hơn rất nhiều, mỗi quyền cước dường như đều có thể đánh nổ không khí. Nhưng mà suy nghĩ của ông ta cũng không ở đây, mà là nằm ở phía trong ngôi chùa miếu. Thầy của ông ta, Cổ Thái quyền đại sư Cổ Sáng danh chấn giới võ đạo Thái Lan đã bế quan hơn một tháng.
“Đường Tuấn, chờ thầy của tôi bế quan xong, bước vào thần hải. Tất nhiên tôi sẽ lại đánh thêm một trận nữa với cậu!” Cổ sáng đấm mạnh vào thân đại thụ, trên tàng cây lưu lại một quyền ấn lõm sâu.