“Chế dược Thiên Tinh?” Đường Tuấn nhíu mày, trong đầu hiện ra thông tin liên quan đến chế dược Thiên Tinh.
Sinh ra trong nhà họ Đường, có thể nói là các công ty y dược ở trong nước Việt Nam, Đường Tuấn thuộc như lòng bàn tay.
Xét về thực lực, y thánh nhà họ Đường lúc đỉnh cao tạm thời có thể xếp vào một trong năm công ty y dược hàng đầu ở trong nước. Nhưng chế dược Thiên Tinh lại chắc chắn chính là số một ở trong nước!
Bởi vì phía sau chế dược Thiên Tinh chính là tập đoàn Thiên Tinh, mà tập đoàn Thiên Tinh được coi là công ty lớn nhất nhì nằm trong nước Việt Nam, chỉ có nhà họ Hoàng Phủ thuộc tập đoàn Yến Hoa mới có thể so sánh cùng với mấy tập đoàn đỉnh cao khác trong nước. Mà tập đoàn Thiên Tinh phụ thuộc vào sản nghiệp của nhà họ Phạm ở Yên Kinh, xét về sức mạnh tài sản, nhà họ Phạm chỉ mạnh chứ không yếu so với nhà họ Hoàng Phủ, thậm chí mấy năm trước còn có người nhà họ Phạm leo lên vị trí giàu nhất của nước Việt Nam! Bởi vì vậy có thể thấy được tài sản nhà họ Phạm kinh khủng cỡ nào!
Đường Tuấn hơi thả ra một luồng tinh thần lực, ngay lập tức đã tìm được nơi phát ra âm thanh, một chút hình ảnh như máy chiếu 3D xuất hiện trong đầu anh.
Người nói chuyện chính là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, trên người mặc một bộ âu phục làm bằng tay được đặt ở Ý, đường nét trên khuôn mặt thì kiên cường, hai đầu lông mày mang theo một thái độ kiêu ngạo và uy nghiêm, phong thái không tầm thường. Vừa nhìn đã biết là nhân vật hàng năm ngồi ở vị trí cao chỉ huy.
Sau khi anh ta nói xong câu đó, người ngồi bên cạnh anh ta mở miệng nói: “Trường Thông, chuyện này là những người cấp cao của tập đoàn quyết định, hơn nữa thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ có thể đạt được lượng tiêu thụ kinh khủng như vậy trong thời gian ngắn, quả thực là đáng để chúng ta học tập.”
Người nói chuyện bây giờ lớn tuổi hơn một chút so người đàn ông trước kia, to béo hơn, uy nghiêm hơn, từ việc được gọi là “Tổng giám đốc Ngụy” có thể đoán được chắc chắn ông ta có địa vị không thấp trong tập đoàn chế dược Thiên Tinh.
“Thôi đi, có gì đáng để học tập chứ? Chẳng lẽ từ những chỗ nhỏ bé như vậy còn có thể nuôi dưỡng ra một nhân vật lớn nào hay sao, thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ kia mà tôi nói, cũng như thế. Những phương thuốc này, chế dược Thiên Tinh chúng ta không biết rõ tất cả, nếu không được, thì tiến hành cuộc chiến trả giá. Phía sau chúng ta lại có tập đoàn Thiên Tinh, chẳng lẽ lại không thể đấu lại công ty nhỏ này sao.” Người đàn ông khinh thường nói.
Tổng giám đốc Ngụy khẽ nhíu mày, nhưng không phản bác, trong mắt cũng lộ ra vẻ khinh thường và khó hiểu.
Ông ta là tổng giám đốc thị trường của chế dược Thiên Tinh, xét về quyền lực thật sự ở trong công ty thì chỉ đứng sau vị tổng giám đốc kia. Ông ta cũng nghĩ không ra chỉ là thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ có thật sự cần thiết để bọn họ gióng trống khua chiêng như vậy không? Đọc tiếp tại Tamlinh247 nhé! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
Người đàn ông bên cạnh ông ta tên là Triệu Trường Thông, là người đứng thứ hai phụ trách thị trường của chế dược Thiên Tinh. Lần này ngoại trừ hai người bọn họ ra, đi cùng còn có mấy người bộ phận PR và một số quản lý khu vực lớn khác của chế dược Thiên Tinh. Mỗi một ngành công nghệ y dược đặt ở trong nước đều có một nhân vật nổi tiếng, có một người có thể ra mặt hợp tác gần như là tốt nhất.
Vì việc hợp tác lần này cùng với tập đoàn Thanh Nang, công ty lại cử tất cả bọn họ đi, thực sự khiến cho bọn họ không thể hiểu nổi.
“Xem ra việc tiêu thụ thuốc mới thực sự là đã khiến cho một số công ty y dược đứng đầu chú ý đến.”
Đường Tuấn thu hồi tinh thần lực, âm thầm suy nghĩ. Trong mắt anh hiện lên một tia sắc bén, nhếch miệng lên tạo thành một nụ cười lạnh: “Nếu thật sự muốn hợp tác thì thôi đi, nhưng nếu trong lòng có ý đồ xấu, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Sau một tiếng, máy bay bình an đáp xuống đất.