Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Ba vị trưởng lão Vô Thành, Vô Thường, Vô Long cũng hết sức phi phàm.

Ba người cùng tu luyện một loại công pháp, trên người lộ ra một loại khí thế siêu thoát mọi thứ, giống như Đức Phật mờ ảo trong nước Phật, toát ra một loại cảm giác phổ độ chúng sinh. Ngay cả người có tính cách nóng nảy nhất như Vô Long cũng nghiêm mặt, trông như cao tăng đắc đạo.

"Đường thí chủ, công pháp ba vị trưởng lão đây tu luyện chính là Bồ Đề Bảo Tướng, với thực lực hợp tác của họ, thậm chí có thể chiến đầu vượt cảnh giới. Hôm nay, khuyên cậu bó tay chịu trói đi, không thì một khi Đạo Thể của cậu vỡ nát, chúng tôi chỉ có thể lập mộ chôn quần áo và di vật cho cậu thôi." Giọng Pháp Âm tràn đầy tự tin vang vọng như tiếng chuông, đến lúc này rồi mà vẫn còn khuyên Đường Tuấn cho được.

"Bồ Đề Bảo Tướng."


Đường Tuấn nhìn ba vị trưởng lão với vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy giữa trán ba người họ mơ hồ hiện lên ánh kim, ba bức tượng Phật cỡ bằng bàn tay chậm rãi hình thành. Bức tượng ấy trông vô cùng sống động, nó được hình thành từ tinh thần lực cực kỳ tinh khiết. Tinh thần lực ngưng tụ thành thực chất, có thể xuất hiện bên ngoài cơ thể, trong y đạo gọi là Nhập Thần, còn trong võ đạo lại được gọi là pháp tướng tinh thần.

Mặc dù ba người Vô Long đến từ Chùa Bái Đính, nhưng không phải dùng cơ thể để độ bể khổ, mà là biến tinh thần lực ra bên ngoài cơ thể tu thành pháp tướng tinh thần. Ba trưởng lão tu thành pháp tướng tinh thần cộng thêm một trụ trị tu thành Đại Nhật Kim Cương Thân là Pháp Ânm. Kết hợp trong ngoài, vừa có thể đánh bên cơ thể, vừa có thế tấn công tinh thần người khác. Bốn người bắt tay nhau, sợ rằng dù có đối đầu với cao thủ đứng đầu như Trần Tùng cũng có thể đánh một trận!

"Một bông hoa một đời người, một lá cây một Bồ Đề. Chỉ là một pháp tướng tinh thần mà thôi cũng dám tự xưng Bồ Đề Bảo Tướng." Đường Tuấn thấy thế, trên mặt tức thì lộ ra vẻ khinh thường.

"Sức mạnh của chúng tôi há là người như cậu có thể tượng tượng." Đám Vô Thường đồng thanh nói, giọng nói hùng hồn vang vọng toàn bộ động Bích Ngọc.


Vừa nói xong, pháp tướng hình tượng Phật giữa trán họ bèn nhúc nhích. Ngón tay còn nhỏ hơn trẻ con rất nhiều kết ấn, ba pháp ấn cùng nguồn gốc cửa Phật nhanh chóng hình thành, rồi bắn nhanh như chớp đến giữa trán Đường Tuấn.

Bọn họ định trực tiếp phá hủy tinh thần Đường Tuấn, chỉ giữ lại cơ thể để tiện cho việc rút máu nghiên cứu.

Pháp m đứng canh bên cạnh, vẫn chưa ra tay.

Đối với chiêu ấy, Đường Tuấn chỉ nhếch mép đầy kinh thường. Anh nhấn một cái lên trán, nhỏ giọng nói: "Pháp tướng tinh thần hả? Tôi đây cũng có."


Trước khi Đường Tuấn tu luyện thành Đạo Thể, sau khi tinh thần lực của anh được rèn đúc trong hồ Luyện Thể ở Dược Y Cốc thì đã dần hình thành pháp tướng tinh thần, cũng là cái gọi là Nhập Thần. Rồi sau đó, lại có được cây gậy bằng ngọc không tên trong ngôi mộ của tổ tiên Đường Phúc, tinh thần lực của anh lúc nào cũng nằm trong tình trạng được nuôi dưỡng phát triển. Nay anh bị Chùy Huyền Vu đánh bị thương, tinh thần lực thậm chí còn mơ hồ vượt lên khỏi sức mạnh cơ thể!

Đánh nhau bằng tinh thần lực là nguy hiểm nhất, ngày xưa trong chiến đấu, kẻ địch đều bảo vệ tinh thần, dù tinh thần lực của Đường Tuấn có mạnh cỡ nào cũng không có đất dùng. Mà nay, ba trưởng lão của Chùa Bái Đính lại rộng mở tinh thần trước mặt anh, lấy ra pháp tướng, trông dáng vẻ là tính phá hủy tinh thần của anh, khiến Đường Tuấn có chút buồn cười.

Nếu ba người Vô Thường là cao thủ Cảnh giới Thần Hải chuyên tu luyện cơ thể, có lẽ Đường Tuấn chỉ có nước chạy trốn, thậm chí còn phải trả một cái giá đắt. Nhưng đáng tiếc, bọn họ cũng tu luyện tinh thần, chẳng biết có phải bởi vì cây gậy ngọc không tên kia canh giữ biển ý thức, nên khi anh sử dụng tinh thần lực cũng không có đụng vào vết thương cũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận