‘”Ừm”
Giang Nghĩa cất thẻ ngân hàng đi sau đó dắt Đinh Thu Huyền lên sân khấu trước sự chứng kiến của mọi người, đeo chiếc vòng phỉ thuý vô giá cho cô.
Lúc này Đinh Thu Huyền cảm thấy mình như đang mơ.
Cô cảm giác mình giống như nàng công chúa trong chuyện cổ tích, được bạch mã hoàng tử yêu thương, niêm vui trong cô không thể nói thành lời.
“Thích không?” Giang Nghĩa hỏi.
“Vâng!” Đinh Thu Huyền gật đầu thật mạnh.
Lúc này, dưới khán đài nổ ra những tràng pháo tay nồng nhiệt, ai cũng chúc phúc cho cặp đôi đẹp, họ càng bị thuyết phục bởi tính hào sảng chỉ tiêu mạnh tay của Giang Nghĩa.
“Hôn đi!”
“Đúng, hôn đi”
““Hú.
”
Trước sự la hét của đám đông, Đinh Thu Huyền ngượng ngùng đỏ bừng mặt.
Giang Nghĩa nhẹ nhàng nâng cằm vợ lên, hôn lên môi cô một cách trìu mến, lúc này trái tìm hai người đã sắp được tình yêu làm tan chảy rồi.
Lúc này đang có hàng trăm người chứng kiến tình yêu của họ.
Dưới sân khấu, Tôn Tuấn Phong nhìn mà tức, chiếc đũa trong tay bị bẻ làm hai.
Anh ta hận.
Đây vốn là kế hoạch anh ta đặt ra, kết quả Giang Nghĩa lại được hời.
Người đẹp, danh tiếng đều bị Giang Nghĩa lấy hết.
Còn bản thân anh ta lại tay trắng, trước đó còn bị Bộ Nhược Trân làm nhục, bữa ăn hôm nay quá tệ.
“Giang Nghĩa, Giang Nghĩa, Giang Nghĩa!”
Tôn Tuấn Phong cắn răng nghiến lợi nhìn Giang Nghĩa, hận đến mức hai mắt sắp lòi ra ngoài.
Bên kia, Bộ Nhược Trần cũng không khá hơn là bao.
Anh ta đã quen với thân phận cậu ấm nhà giàu, trước giờ chỉ có người khác nịnh hót anh ta, đây là lần đầu tiên anh ta bị người khác dùng tiền sỉ nhục trước mặt bao người thế này, trong lòng anh ta rất khó chịu.
Sau khi nụ hôn của Giang Nghĩa kết thúc.
Bộ Nhược Trần hỏi: “Mày tên gì?”
“Giang Nghĩa.
”
“Giang Nghĩa? Được, tao nhớ cái tên này rồi.
Tao nói cho mày biết, chuyện hôm nay vẫn chưa xong đâu, sau này tao sẽ còn tới Tìm mày!”
“Tôi chờ anh.
”
Bộ Nhược Trần hừ lạnh một tiếng, vung tay rồi dẫn cấp dưới vội vàng rời đi.