Đinh Trung thầm nở nụ cười, ông ta chắc chắn rằng Đinh Thu Huyền chỉ đang dùng “kế trì hoãn” mà thôi.
Tất cả mọi người đi vào đại sảnh, ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, trợ lý bưng trà với bánh ngọt đến cho bọn họ, ai nấy cũng đều im lặng ăn uống phần mình, không hề mở miệng nói chuyện với nhau.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Cuối cùng, sau một lúc chờ đợi, người trợ lý bước tới nói: "Các vị, thép đã được giao đến rồi.
Bây giờ chuyển đến công trường xây dựng luôn hay sao ạ?"
Thực sự giao đến rồi sao?
Đinh Trung lập tức đứng lên: "Không vội, tôi sẽ kiểm hàng trước.
"
Ông ta hơi hoảng, xem ra Đinh Thu Huyền không phải đang dùng “kế trì hoãn”, nhưng ông ta cũng không sao hình dung được rốt cuộc Đinh Thu Huyền đã hoàn thành nhiệm vụ như thế nào?
Rõ ràng phần trăm khả năng hoàn thành nhiệm này bằng “0”, cô đã làm như thế nào chứ?
Phải xem mới biết được.
Mọi người đi theo Đinh Trung đến trước đầu xe tải, ở đây có hàng chục chiếc xe tải lớn xếp hàng ngay ngắn, mỗi xe chở đầy thép xây dựng.
Đinh Trung sai người bật sáng đèn lên, sau đó đích thân kiểm tra xem hàng có đủ tiêu chuẩn hay không.
"Nhất định có hàng loại hai.
"
“Hàng trong kho của Thiêu Hồ Tử không đủ, nhất định là ông ta đã bỏ xen lẫn hàng loại hai vào lừa Thu Huyền.
"
Với suy nghĩ này, Đinh Trung bắt đầu kiểm tra nghiêm túc từ chiếc xe đầu tiên.
Thép của xe đầu tiên đạt chất lượng!
Chiếc xe thứ hai cũng đạt chất lượng!
Chiếc xe thứ ba vẫn đạt chất lượng!
Chiếc xe thứ tư!
Đinh Trung liên tục kiểm hàng từ xe này sang xe khác, càng kiểm dần ra những xe sau thì ông ta càng hoảng sợ, tại sao thép trên xe lại đều đạt chất lượng hết vậy chứ?
Ông ta trước tiên kiểm tra từ trước ra sau, sau đó lại từ sau đổ về trước, cuối cùng là kiểm tra ngẫu nhiên.
Nhưng cho dù dùng phương pháp nào thì kết quả cuối cùng ông ta nhận được cũng chỉ có ba chữ: đạt chất lượng!
Ở đây có nhiều thép như vậy, tất cả đều đạt chất lượng.
"Thiêu Hồ Tử thực sự đã giao toàn bộ thép đạt tiêu chuẩn, không có sử dụng bất kỳ hàng loại hai nào để lừa dối qua mặt sao?"
"Chuyện này thật bất thường!"
"Mình đã tìm hiểu về số lượng hàng tồn kho của Thiêu Hồ Tử, rõ ràng là không còn nhiều hàng mà.
"
Đinh Trung vò đầu bứt tai, vô cùng khó hiểu.
Lúc này, Đinh Hoàng Liễu đi tới nhắc nhở: "Ông nội, ông mau kiểm tra lại số tiền trong hợp đồng đi, có lẽ Thu Huyền đã chi vượt số tiền đấy, để hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn nó đã bỏ thêm tiền để mua thép từ những nhà máy khác.
"
"Đúng, đúng vậy!"
Đinh Trung lập tức bước tới chỗ Đinh Thu Huyền, đưa tay ra nói: "Cho ông xem hợp đồng mua bán đã ký.
"
Đinh Thu Huyền cười khẩy, cô đã sớm đoán được ông ta sẽ nói như vậy.
Cô lấy hợp đồng ra khỏi túi đưa cho Đinh Trung.
Đinh Trung cầm lấy, sau đó kiểm tra một cách cẩn thận.
Đinh Hoàng Liễu đứng ở một bên nhắc nhở: "Ông nội, xem kỹ đi, không chừng Thu Huyền đã làm giả hợp đồng đấy.
"
Đinh Trung gật đầu, kiểm tra từng dòng chữ, chữ ký, dấu vân tay, số tiền thanh toán, số lượng hàng hóa, tất cả các khía cạnh đều được kiểm tra cẩn thận kĩ lưỡng.
Nghiêm túc như vậy, kết quả cuối nhận lại được vẫn là ba chữ: Hợp đồng thật!
Không những là thật mà số tiền thanh toán và số lượng hàng trên hợp đồng cũng không có vấn đề gì.
“Không có vấn đề gì” mới là vấn đề lớn nhất.
Đinh Trung hoàn toàn sững sờ, nếu chỉ với số tiền thanh toán trong hợp đồng thì cùng lắm chỉ mua được 2/3 số hàng, hơn nữa Thiêu Hồ Tử còn là người keo kiệt, với số tiền đó thì có lẽ ông ta sẽ chỉ bán một nửa số thép mà thôi.
Không có lý nào mà Đinh Thu Huyền có thể mua đủ số hàng trong hợp đồng được.
Thiêu Hồ Tử không có nhiều hàng như vậy!
Trong lòng Đinh Trung rối bời, ông ta thực sự không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Đinh Thu Huyền khẽ cười khinh bỉ, thờ ơ hỏi: "Ông nội, ông đã kiểm tra hàng và hợp đồng xong rồi à? Ông thất vọng sao?"\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006.