Chiến Thần Tu La


Giang Nghĩa lạnh lùng nói: “Chỗ đậu xe này tôi tìm thấy trước, cũng là tôi đỗ xe vào trước, sao lại biến thành của anh rồi? Nếu có bản lĩnh, lúc nãy anh đã ở trước mặt tôi giành được và đậu xe vào rồi.
Người đàn ông sững sờ.

Thực ra, kỹ năng lái xe của người đàn ông rất khá dưới tình huống lúc nãy, giành chỗ để xe cũng là chuyện ăn chắc.

Nhưng không ngờ đến kỹ thuật lái xe của Giang Nghĩa lại còn lợi hại hơn anh ta, giành trước một bước đậu xe vào.

Kỹ thuật không bằng người khác, đáng bị thua.

Người đàn ông đột nhiên nghẹn lời, lúc này, một cô gái trang điểm diêm dúa lòe loẹt từ trên xe đi xuống, giậm chân nói: “Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, anh còn ở đây lề mề cái gì? Rốt cuộc có chỗ để xe hay không?”
Người đàn ông vội vàng dỗ dành: “Bé cưng, em đợi một chút, anh sẽ lập tức xử lý xong.”
Quay đầu lại, người đàn ông hung dữ nói với Giang Nghĩa: “Tôi không có thời gian cãi nhau với một tên quê mùa như anh, tôi hỏi anh lần cuối, anh có nhường không?”
Giang Nghĩa trả lời rất dứt khoát.

“Không nhường.”
“Được lắm, anh đợi đó, tôi sẽ để cho cậu biết kết cục khi đắc tội với tôi!”

Người đàn ông không trực tiếp ra tay, mà trở lại xe, ở trước mặt Giang Nghĩa, dừng xe ở phía trước xe Giang Nghĩa, chặn lối ra của chỗ đậu xe!
Chỉ cần xe của đối phương không lái đi, xe của Giang Nghĩa cả đời này đừng nghĩ đến chuyện đi ra.

Người đàn ông sau khi hạ hỏa, đi ra, cười nói: “Thứ ông đây có chính là tiền, một chiếc xe đối với tôi mà nói chả là cái thá gì.

Tôi chỉ muốn anh nhớ kỹ, ra khỏi cửa ở bên ngoài, không có lực thì đừng giả vờ giả vịt!”
“Chiếc xe này, ông đây cứ dừng ở đây không đi đấy.”
“Xe của anh cả đời này đừng nghĩ đến chuyện lái ra!”
Đây là sự không nói đạo lý điển hình.

Người phụ nữ diêm dúa ôm eo người đàn ông, cười haha, chỉ nói hai chữ: “Đáng đời!”
Bọn họ đang chuẩn bị rời đi, Giang Nghĩa gọi họ lại.

“Đợi đã.”
Người đàn ông quay đầu lại, hỏi: “Cái gì, bây giờ biết sự lợi hại của ông đây rồi? Hối hận? Nói cho anh biết, muộn rồi!”
“Nhưng tôi đại nhân đại lượng, cho anh một cơ hội, chỉ cần quỳ xuống dập đầu với ông đây, gọi một tiếng “ba”, sau đó nhường lại chỗ đậu xe, ông đây sẽ tha thứ cho lần này.”

“Có hiểu không?”
Giang Nghĩa mặt không biểu cảm.

Trên thế giới này, sâu mọt thật sự quá nhiều, đi đến đâu cũng gặp cái loại rác rưởi như thế này.

Anh ngẩng đầu lên nhìn đối phương, nói: “Tôi cho anh ba mươi giây, lái xe đi.”
Người đàn ông không vui.

Nghe thấy giọng điệu của Giang Nghĩa, không phải là giọng điệu thỏa hiệp, mà là giọng điệu uy hiếp, người đàn ông có tiền có thế, cơ thể còn cường tráng, từ trước đến nay chưa từng chịu thiệt.

Nên, anh ta sao có thể bị Giang Nghĩa đe dọa?
Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn Giang Nghĩa: “Sao, anh còn muốn ra tay với ông đây? Anh cũng không nhìn lại mình đi, anh là đối thủ của tôi sao? Nói cho anh biết, bây giờ cho dù anh xin lỗi cũng không có tác dụng đâu, chiếc xe này, tôi tuyệt đối không lái đi!”
Giang Nghĩa đứng yên, không nói gì.

Sau khi đợi một lúc, thời gian ba mươi giây đã đến.

Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu: “Hết 30 giây rồi, anh, có muốn lái xe đi cũng không còn cơ hội nữa.”
Người đàn ông vui sướng: “Tiểu tử, khẩu khí của anh cũng không nhỏ nha? Nào, đến đây, tôi rất muốn xem xem anh có thể làm gì tôi?”
Giang Nghĩa khẽ cử động chân, chậm rãi đi mấy bước, đến trước xe của đối phương.

“Vậy anh cứ mở to mắt ra mà xem.”\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận