Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Tân Trạm từ trên ghế đứng lên đi vào phía bên trong, vừa đi vừa nói: “Đại điện này của ông, hẳn là địa phương ngày thường ông luyện dược đi, đạt được Thải Điệp tiên thảo, ổng hẳn là sẽ không kịp chờ đợi mà luyện chế, tôi giúp ông kiểm định một chút, miễn cho đến lúc đó ông lại tự mình chơi chết chính mình, thì giao dịch này của tôi liền ngâm nước nóng”
“Nói không chừng ở thời điểm đó, ông lại phát hiện ra tiên thảo này, kỳ thật đối với ông cũng vô dụng” Tân Trạm ý vị thâm trường nói.

“Cậu!”
Tam trưởng lão có chút tức giận, cái tên Tân Trạm này có ý tứ gì, mình luyện dược sẽ còn khiến mình bị độc chết sao?
Quả thực là quá cuồng vọng, không hề để ông ta vào mắt!
Hơn nữa còn muốn chỉ đạo ông ta luyện đan dược, cậu ta cũng không nhìn thử một chút cọi bản thân cậu ta có tuổi tác bao nhiêu, tu vi như thế nào, quả thực không sợ cắn phải đầu lưỡi chính mình.

“Cậu tìm được cái tên nhãi này ở đâu?” Ông ta nhìn về phía Trác Cư hỏi.

“Trưởng lão bớt giận, người này có thân phận thần bí, thủ đoạn rất kinh người, có mấy lời con không thể nói, nhưng quả thật anh ta có thể luyện dược” Trác Cư cười khổ nói.

“vậy tôi liền nhìn xem tên nhãi này có bản lĩnh.”
Nhìn Tân Trạm sắp đi tới hậu điện, Tam trưởng lão cùng Trác Cư vội vàng đuổi theo.

“Tên nhãi, cậu thực sự biết luyện đan dược?” Ba người đi đến hành lang trong hậu điện, Tam trưởng lão nghỉ ngờ nói.

“Cậu là luyện dược sư cấp mấy, ngũ phẩm, thất phẩm?”
Chuyện ấy không quan trọng, quan trọng chính là ông chỉ cần biết bệnh của ông chỉ có tôi mới có thể trị được là được rồi” Tân Trạm thản nhiên nói.

“Ha ha”
Tam trưởng lão cười to một tiếng nói: “Lời này của cậu đúng là chém gió, đừng tưởng rằng từ một chút thủ đoạn bàng môn tà đao, biết được nhược điểm của chứng bênh này của tôi, liền có tư cách phát ngôn bừa bãi, hiểu rõ chứng bệnh và có thể chữa bệnh, thế nhưng là hai việc khác nhau”
“Cần tôi nói rõ ra chứng bệnh sao?” Tân Trạm dừng bước, nhíu mày nhìn về phía Tam trưởng lão nói.

“Vậy cậu nói một chút xem, tôi cũng cảm thấy rất có hứng thú” Tam trưởng lão khinh thường nói.

“Trong cơ thể ông có quỷ phách”
Một câu nói của Tân Trạm, khiến cho con ngươi của Tam trưởng lão bỗng nhiên co rụt lại.

“Tôi không biết ông có thủ đoạn tu luyện gì hay là trúng bẫy của người khác, nhưng trong cơ thể ông có lệ quỷ làm bạn dẫn đến toàn thân ông đều lạnh lẽo, tu vi cũng bị quỷ phách kia hấp thu, không ngừng hạ xuống”
Tân Trạm tiếp tục nói: “Mà sau đó, không biết ông tìm được Đan Phường ở nơi nào, luyện chế ra đan dược thuộc tính Hỏa, dẫn đến thân thể không còn lạnh lẽo, nhưng đan này có tác dụng phụ, là mỗi lần đến đêm trăng tròn sẽ cảm giác toàn thân nóng rực, đau khổ không chịu nổi, giống như ngã vào trong nham thạch”
“Cho nên, ông lại sắp xếp các đệ tử, tìm kiếm những cô gái có thể chất thuần âm kia, ở đêm đó lấy âm khí để áp chế sự nóng rực của đan dược, kể từ đó, ông cho rằng có thể đạt được cân bằng”
“Nhưng ông quá ngu ngốc, hơn nữa còn ngu ngốc đến mức không hợp với lẽ thường.”
Tân Trạm nói đến đây, không lưu tình chút nào, rất trào phúng.

Thân thể của Trác Cư trở nên lạnh lẽo, đầu anh ta choáng váng, dường như muốn té ngã.

Hiện tại anh ta cực kỳ hối hận khi đã mang Tân Trạm tới, tên này quả thật có gan to bằng trời, không cố kị điều gì cả..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui