Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Đúng là căn tu quả Lôi Nguyên”
Đặt vật này lên đầu mũi ngửi ngửi, Hồ Phong gật đầu, ra hiệu cho.

Tân Trạm.

“Nói đi, cậu lấy quả Lôi Nguyên ra muốn lão phu làm gì?”
“Tôi muốn luyện chế một lô Băng Nguyên đan dược tôn cấp năm”
Tân Trạm nói.

“Tiên đan cấp năm, chính là cấp độ cao nhất mà lão phu có thể luyện chế” Hồ Phong hít một hơi, nhíu mày lắc đầu: “Một quả Lôi Nguyên, không đủ”
“Tiền bối muốn bao nhiêu?” Tân Trạm nhíu mày nói.

Con ngươi Hồ Phong chuyển động, giơ ra một bàn tay nói: “Ít nhất phải năm quả”
Tân Trạm nghe xong không khỏi cười nói: “Tiền bối nói đùa rồi.

Nếu có năm quả Lôi Nguyên, một tu sĩ ăn vào, e là trình độ có thể nâng cao tới thiên lôi bất xâm.

Thứ như vậy, tôi không có, cũng sẽ không ai có”
Tân Trạm tự tin nói.

Trong sơn cốc đó, hiếm khi nào thấy được có tới bốn Quả Lôi Nguyên mọc trên cành của cây Lôi Nguyên.

Mấy quả này phải được dùng trong một thời gian ngắn sau khi chúng chín.

Nếu để lâu sẽ chẳng thể bảo quản, hiếm có vô dùng, cho nên thế gian e là chưa từng có chuyện xuất hiện đồng thời năm quả Lôi Nguyên chín mùi.


“Được, lão già này chấp nhận đề nghị của anh”
Hồ Phong ánh mắt sáng ngời, ông ta vui vẻ lập tức đáp ứng: “Lấy ra quả Lôi Nguyên cho tôi, ba ngày sau, tôi sẽ luyện chế ra Băng Nguyên đan này cho cậu.


“Tôi có thể cho ngài một quả làm tiền đặt cọc trước, chờ khi nào.

tiền bối chế tạo xuất ra đan dược thành công thì sẽ đưa luôn cho ngài hai quả còn lại” Tân Trạm lấy ra một viên Quả Lôi Nguyên, giao cho Hồ Phong.

“Quả nhiên là nó, lão già đời này chưa từng thấy qua quả Lôi Nguyên chân chính, chỉ cần nhìn qua nó thì đã biết ngay là hàng thật.”
Đôi mắt Hồ Phong mang theo sự ngạc nhiên lớn, lấy quả Lôi Nguyên còn dính một ít râu rễ đến.

Quả này xuất hiện trong phòng khách, nhất thời chiếu ra ánh điện tràn ngập, lóe thành hình vòng cung ở giữa không trung.

Quả Lôi Nguyên này, rất khó làm giả.

“Nhưng mà nhóc con, ở chỗ này không lấy đặt cọc.”
Hồ Phong thu hồi ánh mắt tham lam, nhìn về phía Tân Trạm nói: “Đưa ba quả hết cho tôi, tôi giúp cậu luyện dược, nếu không, lão phu thà đi ăn mày.


“Nếu lỡ tiền bối lấy đi quả Lôi Nguyên rồi, nhưng không luyện dược thì sao?” Tân Trạm nhíu mày nói.

“Danh tiếng của lão phu và phủ đệ này chính là tín nhiệm, chẳng lẽ lão phu sẽ vì ba quả Quả Lôi Nguyên mà để mất đi thu nhập hơn một tỷ linh tệ mỗi ngày à?” Hồ Phong lạnh lùng, tự tin nói.

Mắt Tần Trạm giật giật, vung tay lên, đem hai gốc quả Lôi Nguyên còn lại giao luôn cho Hồ Phong..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui