Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Ba trăm hai mươi chín lần! Gần như đã phá vỡ kỷ lục từ trước đến nay!

Tân Trạm không nhịn được mà há to miệng, anh nhíu mày nói: “Không phải em đang nói đùa đấy chứ?” “Đây là sự thật!” Tô Uyên đáp với vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thi em cũng không dám tin đâu!” Ba trăm hai mươi chín lần, đây rốt cuộc là loại thể chất gi vậy?

Tân Trạm chưa bao giờ để ý đến phương diện này, cũng chưa từng có người nào nhắc đến nó với anh hết!

Bình thường, hơn một trăm lần chính là thể chất cực mạnh, còn hơn ba trăm lần, thật không có cách nào tưởng tượng ra được!

Tần Trạm có thể cảm giác được cơ thể cứng rắn như sắt thép một cách rõ ràng.
Mỗi một tấc xương cốt trong người anh đều hiện ra ánh sáng vàng nhạt.

“Một cơ thể như vậy, cho dù là đạn cũng không thể làm anh bị thương được.”

Tân Trạm siết năm tay, thấp giọng thi thầm.
Anh bước nhanh vào căn phòng còn sót lại trong biệt thự, cầm kiếm Thanh Đồng lên rồi đưa cho Hứa Bắc Xuyên.
“Chém thầy đi.” Tân Trạm nói với anh ta.

Anh ta sững sờ, đáp: “Gì cơ ạ?” “Dùng hết toàn bộ sức lực của con để chém thầy.” Tân Tram nhắc lại lần nữa.

Hứa Bắc Xuyên vô thức liếc mắt nhìn Tô Uyên, cô lập tức gật đầu với anh ta.
“Vậy được, nếu con chém thầy bị thương thì con không chịu trách nhiệm đâu đẩy nhé.” Anh ta than thở.
Rồi anh ta cầm kiểm Thanh Đồng, chém mạnh một nhét ngang eo Tân Trạm!

Chương 211: Khắp nơi đặt cược

Ba trăm hai mươi chín lần! Gần như đã phá vỡ kỷ lục từ trước đến nay!

Tân Trạm không nhịn được mà há to miệng, anh nhíu mày nói: “Không phải em đang nói đùa đấy chứ?” “Đây là sự thật!”

Tô Uyên đáp với vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thi em cũng không dám tin đâu!” Ba trăm hai mươi chín lần, đây rốt cuộc là loại thể chất gi vậy?

Tân Trạm chưa bao giờ để ý đến phương diện này, cũng chưa từng có người nào nhắc đến nó với anh hết!

Bình thường, hơn một trăm lần chính là thể chất cực mạnh, còn hơn ba trăm lần, thật không có cách nào tưởng tượng ra được!

Tần Trạm có thể cảm giác được cơ thể cứng rắn như sắt thép một cách rõ ràng.
Mỗi một tấc xương cốt trong người anh đều hiện ra ánh sáng vàng nhạt.

“Một cơ thể như vậy, cho dù là đạn cũng không thể làm anh bị thương được.”

Tân Trạm siết năm tay, thấp giọng thi thầm.
Anh bước nhanh vào căn phòng còn sót lại trong biệt thự, cầm kiếm Thanh Đồng lên rồi đưa cho Hứa Bắc Xuyên.
“Chém thầy đi.” Tân Trạm nói với anh ta.

Anh ta sững sờ, đáp: “Gì cơ ạ?” “Dùng hết toàn bộ sức lực của con để chém thầy.” Tân Tram nhắc lại lần nữa.

Hứa Bắc Xuyên vô thức liếc mắt nhìn Tô Uyên, cô lập tức gật đầu với anh ta.
“Vậy được, nếu con chém thầy bị thương thì con không chịu trách nhiệm đâu đẩy nhé.” Anh ta than thở.
Rồi anh ta cầm kiểm Thanh Đồng, chém mạnh một nhét ngang eo Tân Trạm!

Một tiếng “keng” giòn tan vang lên, kiểm Thanh Đồng thậm chí còn không thể để lại được một vệt trắng trên người Tân Trạm.

Mà lực đạo to lớn ấy lại trực tiếp khiến bàn tay của Hứa Bắc Xuyên tê rần.
Anh ta dùng sức lắc cảnh tay mình, thi thầm: “Sao lại cứng thể nhi?”

“Dùng hết toàn bộ sức lực của con.” Anh nhắc lại.
Hửa Bắc Xuyên nghe vậy, cũng dần dần nghiêm túc.

Hai tay anh ta nằm chặt lấy kiểm Thanh Đồng, nội kình di chuyển nhanh chóng.
“Sư phụ, cẩn thận!” Anh ta gầm lên một tiếng, nắm chặt kiếm Thanh Đồng trong tay, ngưng tụ toàn bộ nội kình lên hai tay, sau đó bổ lên đầu Tần Trạm một cách dữ dội!

Keng!

Một tiếng giòn tan phát ra thật to, kiểm trong tay anh ta trực tiếp bị hất ra, gan bàn tay thì lại chảy máu không ngừng! “Cứng quá!” Hứa Bắc Xuyên nói với vẻ mặt khiếp sợ: “Cho dù là tổng sư khổ luyện cũng không thể có loại cơ thể này được!”

“Tông sư khổ luyện sao?” Tân Trạm không khói cười lạnh.

Tải tạo năm mươi lần thì cơ thể đã vượt qua tông sư khổ luyện rồi, huống chi là hơn ba trăm lần?

Với cơ thể hiện tại này của Tân Trạm, cho dù là viên đạn bản tia cũng không mảy may làm anh bị thương cho được! “Chỉ dựa vào cơ thể này, cũng đủ để ứng phó với Đổng Thiện Ngũ rồi!” Tân Trạm lạnh giọng nói.

Quả thực giống như bất khả chiến bại! Chỉ cần không gặp phải đại tông sư có thuật pháp đinh cấp, thì anh chẳng sợ bất cứ người nào cùng cấp hết!

“Tuy tu vi vẫn chẳng tiến bộ chút nào, nhưng mức độ mạnh mẽ của cơ thể này đã gần như vượt quá sự hiểu biết rồi.” Tô Uyên ở một bên lắc đầu và bảo: “Thật không hiểu rốt cuộc thì anh có thể chất gì nữa”

Tân Trạm im lặng không nói gì.

Ông cụ thần bí kia từng nói, cha của anh là một đại cường giả chân chính, không có người nào có thể địch lại được.

Cho dù là ông cụ thần bí tung hoành thiên hạ, cũng còn lâu mới là đối thủ của cha anh.

Tần Trạm và cha mình chảy chung một dòng máu, nên hiển nhiên thể chất này có liên quan đến cha anh rồi.
“Xem ra cha chấc chân không phải thể chất bình thường.” Anh không khỏi nhớ lại hình ảnh đã từng thấy trong đầu đó.

Đó mới là máu chảy thành sống chân chính, vô số người ngã trong vũng máu, lại chỉ có một người duy nhất đứng trên đống thi the.

Người đó chính là cha của Tân Tram.

Cách ngày hẹn chiến của hai người cũng chỉ còn lại một ngày nữa.

Mà một trận chiến này lại thu hút sự chú ý của vô số người, rất nhiều nhà quảng cáo thậm chí muốn chớp lấy cơ hội này để quảng cáo nhưng đều bị từ chối.

Phía ban tổ chức hiệp hội võ đạo sẽ đích thân đảm nhận trận giao chiến này.
Vào ngày này, phóng viên của bọn họ đã chạy tới Tân Châu.
“Hình như diễn đàn võ đạo sẽ phát sóng toàn bộ quá trình đấy.” Hứa Bắc Xuyên nói.

Tân Trạm gật đầu, đáp: “Nếu lần này chém được Đổng Thiện

Ngũ, vậy e rằng sau này tên tuổi của thầy sẽ hoàn toàn được truyền ra.” Tuy Đổng Thiện Ngũ chỉ là một đại tông sư, nhưng danh tiếng của ông ta quá lớn, vượt xa cả vị đại nhân đang du lịch thật xa kia.

Ngay cả thủ đô cũng biết Đổng Thiện Ngũ là một vị đại tông sư nổi tiếng từ lâu, từng hoành hành ở Tây Bắc, khó có địch thủ.

“Nào nào nào, mọi người mau chủ ý nào!”

Vào buổi tối, trên diễn đàn võ đạo đã có người mở cược.

“Tỷ lệ đền của Tân Trạm là một đền mười, của Đồng Thiện Ngũ là một ăn một.
Mọi người nhiệt tình đặt cược đi!” Trên diễn đàn, một tài khoản có id là “Tiểu Vương con cháu nhà giàu” đã thực hiện vụ cá cược này.
“Cái đệt, nhà họ Vương ở thủ đô cũng bị thu hút luôn sao?”

“Không phải chứ, trận giao chiến này hoàn toàn không có gì hồi hộp, mà nhà họ Vương cũng chẳng có bất cứ lợi nhuận gi thi phải?”

“Anh hiểu cái rằm ấy, người ta có thể nhân cơ hội này để tuyên truyền quảng cáo.
Huống chi, ai dám đảm bảo không có tên ngốc nào cược cho Tần Trạm chú?”

Tần Trạm nhìn bình luận trên diễn đàn, không khói nở nụ cười.
Quả nhiên một vụ cược này được làm rất lớn.
Chỉ vẻn ven ba tiếng mà số tiền đặt cược đã cao đến gần mấy nghìn tỷ rồi!

Mà tiền đặt cược cho Đổng Thiện Ngũ ước chừng có hơn ba nghìn tỷ.
Mà Tân Trạm lại chi có mấy tỷ đáng thương!

Trong đó còn bao gồm cả những nhà đầu tư là bạn bè như nhà họ Hạng và nhà họ Thẩm.
“Nhà họ Tô đặt ba nghìn năm trăm tỷ!” Đúng lúc này, trên diễn đàn đột nhiên có người hô lên kinh hãi!

Nhà họ Tô ở thủ đô ra tay, hiển nhiên phải chơi lớn rồi, bọn họ trực tiếp vung ra ba nghìn năm trăm tỷ, đặt cho Đổng Thiện Ngũ!

Như vậy xem ra, tổng số tiền cược đã đạt đến một con số khủng khiếp là hơn bảy nghìn tỷ! “Hơn bảy nghìn tỷ, mà Tân Trạm chỉ chiếm có vài tỷ thôi, cũng khôi hài thật đấy”

Đúng lúc này, trên diễn đàn có người đột nhiên đặt ba nghìn năm trăm tỷ cho Tân Trạm!

Người này chính là Tô Uyên! “Đây chính là ba nghìn năm trăm tỷ đó, nếu anh thắng thì chúng ta có thể kiếm được ba mươi lăm nghìn tỷ!” Tô Uyên cười nói.
“Yên tâm đi.” Tân Trạm cười đáp.

Mà cùng lúc đó, một id là “phủ Dược Thần” cũng đặt cho anh ba nghìn năm trăm tỷ!

Cứ như vậy, tỷ số đã lập tức đã ngang bằng.
“Vậy mà phủ Dược Thần lại đặt cho Tần Trạm sao? Không phải chứ?” “Đậu má, một khi phủ Dược Thần ra tay, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người xuôi theo chiều gió.” “Lẽ nào Tân Trạm kia có quan hệ với phủ Dược Thân sao?”

Lúc này, ở trong phủ Dược Thần, phủ chủ đang ngồi uống trà một cách thản nhiên, “Phủ chủ, cô chắc hẳn cũng biết Đổng Thiện Ngũ này là người thể nào, ông ta cũng không phải là đại tông sư bình thường thôi đâu.” Đại trưởng lão nhíu mày.

Phủ chủ nhìn chằm chằm vào ông, rồi lanh lùng bảo: “Cũng đúng, vậy lại thêm ba nghìn năm trăm tỷ nữa đi.”

Đại trưởng lão: “..”

Độ nóng của trận giao đầu này có thể nói là cao nhất trong mười năm gần đây, ngay cả người bình thường cũng biết được tin tức.

Rất nhiều gia tộc lớn trên thế giới cũng bắt đầu làm theo, mà tổng số tiền cược cũng đã đạt đến hơn ba mươi lăm nghìn tỷ! “Xem ra những người trong võ đạo này đều không thiếu tiền” Tần Trạm vừa cười vừa nói.
“Ai bảo thế, con đây thiếu tiền nè.” Hứa Bắc Xuyên khinh thường đáp: “Con cũng chỉ có bốn trăm bảy mươi nghìn để đặt cho thầy.
Nếu thua thì thầy phải đền cho con đấy.” “Vậy nếu thẳng thì con phải chia cho thầy một nửa” Tần Trạm nói đùa.

Hứa Bắc Xuyên lập tức luôn miệng kêu khổ: “Ông trời ơi, mau nhìn ông chủ độc ác này đi, ngay cả mấy trăm nghìn cũng muốn bóc lột, bản mặt y xi đám tư bản!”

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui