Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Đám Phệ Thiên Trùng này thông qua thần hồn hoặc là hơi thở của mình để nhận ra mình vậy nên khi mình vào Thông Thiên Đỉnh bọn chúng cũng có thể lập tức đi vào theo và nhận ra được vị trí của mình một cách vô cùng chính xác” Hai mắt Tân Trạm nheo lại, nguyên thần trong tiềm thức đột nhiên đứng lên, tay cầm kiếm Thanh Đồng một nhát chém xuống.

Tân Trạm kêu lên một tiếng, một nhát kiếm này khiến cho một phần nhỏ thần thức của anh tách ra làm hai, loại đau đớn như xé nát cả linh hồn này khiến cho anh toát mồ hôi, sắc mặt tái nhợt nhưng không kịp chịu đựng thì Tân Trạm đã đem phần thân hồn bị cắt nhỏ lại phải chịu đựng vết thương khiến cho nó hòa với máu, trực tiếp phóng thẳng xuống đáy của Thông Thiên Đỉnh.

Như vậy thi cho dù đám Phệ Thiên Trùng kia có cảm nhận được hơi thở hay thần hồn của anh thì phần mồi nhử này cũng có thể có tác dụng.

Sau khi làm xong tất cả những việc này, Tân Trạm liền đi vào trong không gian luyện thuốc, thu lại hết hơi thở trên cơ thể đến cực hạn.

Đám Phệ Thiên Trùng này cho dù bản lĩnh có lớn đến đâu thì chắc cũng không thể đi vào không gian khác được.

Đây vốn không phải là vấn đề mà nguồn gốc của không gian có thể giải quyết được, việc này hoàn toàn chạm đến đại đạo trong trời đất.

Sau khi Tân Trạm tiến vào bên trong thì đám Phệ Thiên Trùng cũng lũ lượt tiến đến, bọn chúng chậm rãi xoay hai vòng quanh ngọc quyết rồi sau đó liền nhào xuống phía dưới, Tân Trạm cũng ném một mảnh thần hồn ra.

“Quả nhiên đã mắc câu rồi” Tân Trạm cảm thấy mảnh thần hồn kia như đang bị nuốt chửng liền biết đám Phệ Thiên Trùng kia đã nhào xuống theo rồi, nhưng anh cũng không thể đắc ý được, trước tiên phải mở ra được một cái lỗ trong không gian luyện thuốc, nếu như vẫn còn một vài Phệ Thiên Trùng ở đây thì cái lỗ này cũng có thể chứa được mười mấy con bay vào đây, bản thân anh dùng hai loại chí hỏa cũng có thể đối phó được.

Nhưng Tân Trạm cảm thấy được xung quanh không còn dấu vết của Phệ Thiên Trùng anh liền yên tâm rồi chuyển động Thông Thiên Đỉnh rồi trực tiếp bay ra ngoài đỉnh.

“Cái đỉnh này là một trong bảy đại thánh khí của Lam tinh, bị Phệ Thiên Trùng cắn xé như vậy có lẽ vẫn có thể chịu được”
Tân Trạm đem Thông Thiên Đỉnh nhét vào bên trong không gian chứa vật rồi nói.

“Yên tâm đi, theo như hiểu biết của tôi thì chất liệu của Thông Thiên Đỉnh có liên quan đến thiên đạo, Phệ Thiên Trùng mặc dù được mang theo hai chữ chém trời nhưng cũng không thể diệt trời, dù gì thì ma tu cũng không thể hủy diệt được Thiên Đạo, bọn chúng nuôi dưỡng trùng độc thì làm sao có thể có khả năng này được” Phù Ma nói.

“Vậy thì tốt, nhưng trí nhớ của ông tại sao lúc được lúc không vậy, ông rốt cuộc đã hồi phục trí nhớ được bao nhiêu rồi?”
Tân Trạm thu Thông Thiên Đỉnh lại rồi bất đắc dĩ nói.

Kể từ lần trước, anh đã dùng hết dấu ấn của cha anh rồi, sau khi đối phó với Sài Chính Đạo thì sợi dây trói buộc Phù Ma cũng đã không còn tồn tại nữa.

Nói cách khác nếu như Phù Ma muốn rời đi thì lão ta có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng trí nhớ của lão ta lúc có lúc không, vậy nên lão ta cũng không biết phải đi đâu mới tiếp tục ở lại trong tiềm thức của Tân Trạm.

“Có một thứ tôi nhất định phải nhìn thấy được nên mới nhớ lại những thứ có liên quan đến anh ta, tôi cũng không biết việc này là như thế nào Phù Ma lắc đầu nói: “Có thể là lúc đầu khi bước qua khoảng không, thật sự đã bị chấn thương rất nặng”
“Vậy thì ông đi theo tôi đi, bây giờ chúng ta đã đi qua Đông.

Vực rồi, cũng đã đi qua được hơn một nửa lãnh thổ của triều Tân Hoàng rồi, bây giờ cần phải đi qua triều bạch hoàng để đến Bắc Vực, nếu ông không nhớ lại được gì thì có thể đi đến Nam Vực xem sao” Tân Trạm hung hăng nói: “Tôi không tin rằng tôi không tìm được nơi nào có thể khơi gợi được trí nhớ của ông”
“Không đáng phải như vậy đâu, tôi cảm thấy Bắc Vực có chút đặc biệt, mỗi khi nghe thấy hai từ này liền vô cùng đau đầu, hơn nữa Tố thế ma tôn không phải có nói tôi là người kế thừa của tông Phù Lục sao, nghe nói có rất nhiều người sử dụng bùa ở Bắc Vực”
Tân Trạm gật đầu, nếu có thể mở được phong ấn kí ức của Phù Ma ở Bắc Vực thì rất tốt, nhìn thấy lão ta thường xuyên mơ màng như vậy không bằng để cho lão ta khôi phục lại tất cả trí nhớ.

“Yên tâm đi, cho dù là ai đánh ông đến thần hồn câu diệt thì tôi cũng sẽ báo mối thù này giúp ông”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui