Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Điện hạ nói rất đúng, dựa theo tính toán về mặt thời gian, lúc này anh ta có lẽ vẫn chưa vượt qua được dãy núi kia” Chú Chử tính toán một chút rồi nói.

Bạch Thăng Tuyết khẽ mỉm cười rồi nói: “Đương nhiên, đây đều là suy đoán của tôi, chú còn cần đi tìm Đại sư Thiên giám tra một chút, chỉ là có thể không chênh lệch hơn bao nhiêu đâu, tìm tới được vị trí của Tân Trạm một chút, sau đó sắp xếp để cho Ám Ảnh Minh đi tìm là được”
“Nếu anh ta thật sự ở dãy núi Ma Vực thì không còn gì tốt hơn, nơi đó tà phái đông đảo, Tân Trạm có bị giết cũng dễ dàng tìm người thế tội.

Đúng, con trai của minh chủ trong Ám Ảnh Minh, tôi nhớ là cậu ta cũng đã đi tới dãy núi ở Ma Vực rồi, tốt nhất là để cậu ta tự mình ra tay”
“Vâng!”
Chú Chử gậ Trên phi thuyền, Tân Trạm đang ngồi xếp bằng ở chính giữa trận pháp, đột nhiên cảm nhận được trái tim mình đập nhanh lên bất thường, bỗng nhiên anh ngẩng đầu lên, phảng phất có một bàn tay vô hình kích thích từng vùng trời càn khôn, muốn đem ánh mắt rơi vào khu vực đó chắp tay rời đi.

“Có người đang suy diễn trận pháp, mà mục tiêu lại là tôi à”
Trong lòng Tân Trạm ngầm động, cảm nhận được một cảm giác kia càng phát ra mạnh mẽ, mà cách anh càng lúc càng gần.

Tân Trạm không do dự nữa, đột nhiên anh tản ra một trận pháp, trên phi thuyền khắc họa ra một trận bát quái đồ Ngũ Hành kỳ quái.

Lúc anh và Bồ Tùng Nhân ở chung, anh đã từng học được một cách để lẩn tránh người khác theo dõi mình.

Sau khi vẽ xong trận đồ, Tân Trạm cắn nát đầu ngón tay, nhỏ xuống mấy giọt máu, sau đó lại phát ra một trận thú huyết, linh thảo đột nhiên ngẩng đầu lên.

“Cung Doãn, đưa toàn bộ lực lượng của anh cậu vào trong giữa trận đồ này đi”
Uy lực của trận đồ Bát Quái, theo thi thuật giả mà tăng tu vi lên, Cung Doãn có tu vi Hợp thể bát phẩm, tự nhiên thích hợp nhất.

Cung Doãn cũng không hài lòng, sau khi bay tới, toàn thân linh khí phun trào ra, một chưởng ầm vang rơi vào trong phía trên trận đồ.

Lập tức, ông một tiếng, một cỗ khí tức huyền diệu trong nháy mắt bao quát toàn bộ phi thuyền.

Cỗ lực lượng này không có bất kỳ một năng lực phòng ngự nào, nhưng lại có thể che đậy những quẻ tượng dò xét kia.

Tân Trạm cảm giác được, trên bầu trời có một bàn tay vô hình đúng lúc này cũng được dừng lại.

“Ô”
Khoảng cách nơi này cách bên ngoài hàng nghìn dặm, chính là hướng từ chỗ nào đó phía triều Bạch Hoàng tới.

Một lão đạo tóc trắng, vốn dĩ đang ngồi xếp bằng trước hồ nước, sắc mặt bình tĩnh.

Lúc Tân Trạm khởi động trận đồ này, đột nhiên ông ta sững sờ, khẽ di một tiếng.

Ban đầu, mặt hồ nước màu xanh thẳm, có một chỗ nước dần dần rõ ràng, bên trong có một cái bóng nhỏ gợn lăn tăn bên trong mặt hồ.

Nhưng đột nhiên thấy một giọt nước rơi vào trong mặt hồ yên tĩnh, sóng bắt đầu gợn lăn tăn, khiến cho tất cả đều trở nên nhộn nhạo gợn lên từng đợt.

“Đại sư Thiên giám, xảy ra chuyện gì vậy?”
Chú Chử nhìn thấy một màn này, cũng cau mày không thôi.

“Ha ha, lão đạo đã xem thường đối phương rồi, bên người cái tên này có một cao nhân hiểu được cách lẩn tránh thiên cơ: Đại sư Thiên giám cười khinh một tiếng rồi nói.

Chú Chử gật đầu, mặc dù Tân Trạm rời đi, nhưng dù sao cũng là tộc người của nhà họ Tân, có lẽ trước khi Tân Phong Triết rời đi, có lẽ đã cho cậu ta một bảo vật có thể che đậy thiên cơ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui