Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Tiết Phong thuê phòng, sau đó phân phát ngọc giản cho mọi người, sau đó cũng không quan tâm đám người Tân Trạm đang làm gì.

“Nhân tiện có thể nhân cơ hội này để đổi thử những linh tệ bình thường đó và bán những thứ vô dụng đi.”
Trái tim Tân Trạm cũng quay cuồng.

Thứ trên cơ thể của những tu sĩ bị anh giết đương nhiên không chỉ có tử kim linh tệ, trên thực tế còn có một số lượng lớn linh tệ bình thường.

Lúc trước Tân Trạm cũng đã từng thử, khi những linh tệ bình thường này vỡ ra, số lượng đá vàng lấp trời mà anh sở hữu rất ít nên việc nuôi những Phệ Thiên Trùng với chúng cũng không hiệu quả.

“Cung Doãn, thật ra anh không cần đi theo tôi nữa.

Anh đã đến dãy núi Ma Vực, việc cá cược của tôi và anh đã kết thúc rồi” Tân Trạm nhìn Cung Doãn đang đi theo phía sau mình, không nhịn được mà nói.

Trên đường đi, Cung Doãn đã làm tròn bổn phận, mặc dù chỉ là một lời cá cược, không có hạn chế thực tế, nhưng Cung Doãn hoàn toàn bị xem như một người phục vụ, điều này khiến Tân Trạm có chút không nhãn tâm.

“Đại sư, nơi mà chúng ta đã nói là Bắc Vực, vậy nên ở bên trong dãy núi Ma Vực, tôi vẫn phải bảo vệ ngài.”
Cung Doãn cũng là một người bướng bỉnh, sau khi nghe những lời của Tân Trạm liền lắc đầu liên tục.

“Vậy nếu tôi đến chiến trường Tiên Ma thì sao?” Tân Trạm cười hỏi.

“Cái này…” Cung Doãn sửng sốt, anh ta chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Căn cứ theo vị trí, anh ta nên đi theo Tân Trạm, nhưng căn cứ theo mục đích, anh ta đang bảo vệ Tân Trạm đi đến Bắc Vực, chiến trường Tiên Ma không có trong lộ trình của hai người.

“Anh cứ từ từ mà suy nghĩ nhé.”
Tân Trạm cười bất lực, vỗ vỗ vai Cung Doãn rồi bước vào Tụ Bảo Các.

Bên trong Tụ Bảo Các cũng hỗ trợ trao đổi linh tệ, nhưng Tân Trạm hỏi ra mới biết việc trao đổi này cũng sẽ thu hai phần phí.

Anh không ngừng cảm khái, Tụ Bảo Các này đúng là biết cách kiếm tiền quá mà.

Tân Trạm không lấy ra trao đổi ngay lập tức, mà lấy ra một lệnh bài.

“À đúng rồi, trước đây khi tôi đến Tụ Bảo Các, các người đã đưa cho tôi một lệnh bài dành cho khách quý.

Có được ưu đãi gì không?”
Nữ tu sĩ phụ trách kinh ngạc, lấy lệnh bài qua, đặt trên Linh Ngọc đặc biệt rồi quét.

Đột nhiên thông tin liên quan đến Tân Trạm hiện lên.

“Wj tu sĩ này chạy cũng xa quá rồi”
Nữ tu sĩ lập tức phát hiện ra vị trí của lệnh bài này thực ra lại là một quốc gia nhỏ hẻo lánh ở Đông Vực, trong lòng có chút kinh ngạc.

Người đàn ông trước mắt, chỉ trong mấy tháng, đã chạy hết một nửa Đại Lục Thượng Giới.

“Đương nhiên là có rồi, nhưng cũng tùy theo số lượng mà ngài bán ra nữa ạ” Nữ tu sĩ gật đầu nói: “Cái lệnh bài này của đạo hữu là lệnh bài dành cho khách quý sơ cấp của Tụ Bảo Các, nếu muốn đổi càng nhiều thì chiết khấu càng lớn.


“Hóa ra là như vậy”
Tân Trạm gật đầu, cảm thấy cách làm của Tụ Bảo Các dường như không khác gì những cửa hàng lớn của Lam Tỉnh.

Nếu đã như vậy thì trước tiên không nên đổi linh tệ.

Tân Trạm trực tiếp yêu cầu nữ tu sĩ phụ trách mở một phòng kiểm kê riêng.

Sau đó anh ném những thứ trong túi đồ ra ngoài.

Nhìn thấy các loại đồ vật không ngừng rơi xuống, đôi mắt xinh đẹp của nữ tu sĩ này cũng trừng lớn lên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui