Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Hay là thừa cơ hội này mình phá Ngô Thành Thất độ kiếp, rồi sẵn tiện ngăn chặn những tên kia để không ai trong bọn chúng chạy thoát được.”
Con mắt của Nhạc Vấn Hào chuyển động, đột nhiên biến mất vào giữa khu rừng.

Thuyền bay ở trên không, sấm sét bên trong kiếp vân đã sắp ngưng kết lại.

Lúc mọi người căng thẳng quan sát, mặt đất lại đột nhiên lay động từ xa đến gần, dường như có vật gì đó đang nhanh chóng tiến đến.

Cung Doãn phản ứng nhanh phóng thần thức ra khắp bốn phương.

“Không xong rồi mọi người ơi, có một đám yêu thú đang kéo tới chỗ chúng ta”
Thần thức này vừa lướt ra, Cung Doãn bất chợt biến sắc, thanh kiếm màu đen đột nhiên bật ra.

Giữa thần thức được tung ra của Cung Doãn, mọi người đang ở sườn bắc.

Có một đám yêu Ưng đang bay vút đến, số lượng độ chừng hơn nghìn con.

“Không thể nào, tại sao ở đây lại có yêu thú” Tiết Phong cũng cảm thấy kinh hãi.

“Nơi này cách dãy núi của đám yêu Ưng đầu đồng kia vài trăm kilomet, chúng không thích hoạt động về đêm, sao lại vô duyên vô cớ bay đến đây?”
“Nếu không phải là trùng hợp thì Nhạc Vấn Hào chắc chắn không tránh khỏi liên quan.” Cung Doãn hừ lạnh, nói.

“Có thể là anh ta muốn dùng đám yêu Ưng đầu đồng để cản trở dược sư Trình giúp lão Ngô độ kiếp.”
Anh ta nhìn thoáng qua Tân Trạm đang tập trung tinh thần giúp lão Ngô phóng thích khí tức rồi lại nhìn về phía Tiết Phong và Ngô Bình Nhi.

“Bây giờ dược sư Trình không phân thân được, lão Ngô lai phải độ kiếp nên ba người chúng ta phải giải quyết hết tất cả các lại yêu Ưng này”
Ngô Bình Nhi và Tiết Phong đều gật đầu nghiêm túc, ba người cùng nhau bay ra.

Lúc này phía dưới kiếp vân, có một đám yêu Ưng đầu đồng đông như một chùm mây đen đang bay đến hướng này.

Cung Doãn hét lớn một tiếng, trường kiếm màu đen trong tay phóng lên trời, anh ta liều mình lao thẳng về đám yêu Ưng.

Ngô Bình Nhi và Tiết Phong cũng thi phép, dốc sức ngăn chặn yêu Ưng.

Trên đỉnh núi, Nhạc Vấn Hào đáp xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn cuộc chiến ở phía dưới.

“Đám người Ngô Bình Nhi đều bị mình dẫn đi rồi.

Còn những tu sĩ khác có lẽ đã rời đi qua không gian truyền tống.

Còn Tân Trạm đâu? Hắn ta làm gì ở trong đó?”
Đôi mắt của Nhạc Vấn Hào nheo lại.

Mặc dù số lượng yêu Ưng đầu đồng rất nhiều, ba người Cung Doãn chiến đấu ngoan cường, đẫm máu nhưng từ đầu đến cuối Tân Trạm không hề xuất Chuyện này có gì đó không bình thường.

Ngô Thành Thất độ kiếp thì hắn ta có thể giúp được gì mà ở lại bên trong thuyền bay, nhất quyết không chịu ló đầu ra?
Đột nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Nhạc Vấn Hào làm cho con ngươi của anh ta nhỏ lại, rồi bất chợt bùng nổ khí tức.

“Chẳng lẽ, trước đó Tân Trạm đã tìm một chỗ để xem yêu thú chém giết, hoặc là đực người ra ở vách núi đều có liên quan đến việc Ngô Thành Thất độ kiếp? Thằng nhóc này thật sự có cách nào khác mình không biết mà có thể giúp lão già kia độ kiếp ư?”
“Nếu như Ngô Thành Thất mà độ kiếp thành công thì ngay cả sư phụ mình cũng không phải là đối thủ của ông ta rồi”
Nghĩ đến đây, Nhạc Vấn Hào lập tức trở nên nôn nóng.

“Mình phải vào thuyền bay xem xem để chắc chắn là Tân Trạm không có lừa bịp mình mới được”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui