Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Tân Trạm, làm hay lắm, thằng xấu xa, để xem giờ đổi thành ai.”
Diệp Thành cười to, giờ cũng đã hiểu được ý đồ của Tân Trạm, anh ta cầm thanh trường kiếm màu đen lên.

Diệp Văn kinh ngạc biến sắc, bất chấp tay bị cắn đứt, khởi động lá bùa của nhà họ Diệp trong tay.

Vút!
Tấm bùa này hóa ra là bùa tăng tốc.

Sau khi thi triển thân thể Diệp Văn liền lao lung tung rối loạn xuống phía dưới với tốc độ nhanh như chớp.

“Ngu xuẩn, huyết mạch của cậu ta còn chưa tỉnh lọc, căn bản không thể thi triển uy lực của kiếm đen”
Diệp Trảm Long tức giận muốn chết, nhưng thấy con trai mình đang chạy trốn vào sâu trong ao, còn Diệp Thành thì đuổi theo ngay sau thì ông ta lập tức bóp nát một viên ngọc cổ trong tay.

Tiếng nổ vang rền, linh dịch trong ao cuồng loạn lan tràn ra, Tân Trạm cũng không thể không lui về phía sau.

Trong tầng lốc xoáy linh khí được tạo ra bởi ngọc cổ anh cũng không thể nhìn rõ Diệp Trảm Long đã đi theo hướng nào.

Chờ đến khi lốc xoáy chấm dứt, hai người Tân Trạm và Diệp Trảm Long trước sau cùng lao tới vị trí của Diệp Thành một lần nữa.

Càng đi xuống phía dưới thánh trì áp lực càng lớn hơn.

Xương cốt toàn thân Tân Trạm đều rung bần bật, máu gần như không thể lưu thông.

Thánh trì dường như sâu đến mức không có biên giới, không có tận cùng, dù có bơi thế nào cũng không nhìn được điểm cuối Mà tệ hơn là, linh dịch ở chỗ sâu trong thánh trì càng đục ngầu hơn, chẳng những thần thức bị che kín mít mà ngay cả †ầm mắt cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Tân Trạm đã bơi xuống dưới không biết bao lâu, tâm mắt của anh đã nhìn đến cách xa gần mười mét, nhưng không nhìn thấy Diệp Thành hay người nào khác.

Lúc này Tân Trạm cảm giác ngay cả việc vận chuyển linh khí cũng cực kỳ gian nan.

Nhưng rồi ngay lúc đó.

Thân thể khế run lên, trong thức hải vang lên tiếng vù vù.

Tân Trạm không ngờ tới sau khi vượt qua một điểm mấu chốt nào đó, phản ứng dữ dội trong thánh trì lại trở nên nhỏ hơn một cách kỳ lạ.

Hơn nữa càng xuống phía dưới áp lực này lại càng nhỏ hơn.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong lòng Tân Trạm hết sức kinh ngạc, người nhà họ Diệp rõ ràng đã nói càng xuống phía dưới thánh trì này áp lực càng lớn hơn, đến tận khi tu sĩ không thể chịu nổi mới thôi.

Rõ ràng là tình huống trong thánh trì bây giờ không khớp với những gì nhà họ Diệp nói.

Nhưng trước đây cũng không có trường hợp tu sĩ có huyết mạch không phù hợp tư cách tiến vào trong nơi này.

Hay là tình huống chỉ xảy ra với những người không cùng huyết thống với nhà họ Diệp?
Tân Trạm âm thầm suy tư.

Nhưng dù như thế nào thì tuy rằng tầm nhìn và ý thức của anh vẫn bị ảnh hưởng, nhưng tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều.

“Đáy ao, tôi lại thật sự có thể bơi xuống tận đáy ao”
Mà ngay vào lúc cả bốn người họ tiếp tục hướng về đáy ao.

Diệp Văn cầm bùa tăng tốc trong tay, đã tới được đáy ao trước một bước.

Anh ta không thể tin nổi khi nhìn thấy cát và đá dưới đáy.

Rồi dần hiện ra trước mặt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui