Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


“Chẳng lẽ không phải?” Trần Nghinh Dương hơi nhướng mày.

Ông ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

Nói cách khác, bầu không khí đã có chút không đúng ngay từ đầu.

Nhà họ Diệp có vẻ hơi quá bình tĩnh như không hề giống như nghe đồn gặp phải nội loạn, vô cùng trống rỗng và có tinh thần sợ nhà họ Trần.

Nếu nói rằng Diệp Thanh Đồng biết giấu diếm, nhưng các thành viên khác trong nhà họ Diệp lại không.

Chẳng lẽ tình báo thông tin sai lệch, nhà họ Diệp cái gì mà không biết dựa vào ai?
Vẻ mặt của Trần Nghinh Dương trở nên nghiêm túc.

Diệp Thanh Đồng chế nhạo: “Muốn đánh thì đánh, nhà họ Diệp tôi không sợ ông!”
Nói xong ông ta xua tay.

Đột nhiên bên ngoài phòng, trận pháp bình phong đột nhiên tản ra, bên ngoài phòng nghị sự xuất hiện gần trăm bóng người, lộ ra trước mắt mọi người.

Những dáng người này có cao có gầy, nhưng hơi thở của họ đều ở trạng thái hòa hợp thể cảnh.

“Diệp Thái Tường, nhà họ Diệp ông ở đâu ra nhiều hợp thể cảnh như vậy”
Cảm thấy hơi thở tu luyện này giống như một cơn bão, đồng tử của Trần Nghinh Dương hơi co lại, ông ta đột ngột đứng dậy.

Chuyện này hoàn toàn khác với tình báo, không phải nhà họ Diệp đã chết hơn phân nửa hợp thể cảnh sao?
Người nhà họ Trần cũng hơi lo lắng.

Nếu nhà họ Diệp có nhiều hợp thể cảnh như vậy thì sức mạnh sẽ sánh ngang hàng với nhà họ Trần.

“Trần gia chủ, bình tĩnh đi.

Đây không phải là tu sĩ thật, mà là con rối”
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

Trưởng lão Hứa phất tay, đột nhiên một luồng linh khí lực đánh vào quần áo của những cơ thể này.

Đột nhiên quần áo bên ngoài con rối bị hư hỏng, lộ ra ánh sáng kim loại bên trong.

“Hóa ra là một con rối.”
Trần Nghinh Dương vẻ mặt hơi bình tĩnh lại, tuy hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hoảng loạn như trước.

“Hừ, không ngờ Diệp gia chủ, mấy ngày nay các người giật đầu cá vá đầu tôm, bày ra rất nhiều con rối, chẳng lẽ chính là chỗ dựa để các người khiêu chiến với chúng tôi sao?” Trần Nghinh Dương chế nhạo.

“Sao vậy, không được à” Ông cụ Diệp cũng không chịu thua kém.

“Diệp Thái Tường, ông đúng là càng già càng ngu.

Tu sĩ của tôi bị thương thì có thể chữa thương rồi tiếp tục đánh, còn mấy con rối của ông bị đánh hư rồi cũng thành đồ bỏ đi, ông thực sự đã tiêu tiền uổng phí ở đây rồi.”
“Ông ngu thì có, làm sao ông biết những con rối này không phải do chính chúng tôi tự làm ra”
Ông cụ Diệp nói một câu khiến Trần Nghinh Dương cứng người, ông ta nghi ngờ đánh giá đối phương.

“Ông muốn lừa tôi?”
“Tôi nói thật với ông, nhà họ Diệp của chúng tôi đã thuê rất nhiều bậc thầy làm con rối, bây giờ đang chính thức hình thành một gia tộc con rối.

Ông nói những con rối này chỉ là đồ vật tạm thời, nhưng những vật này sau này sẽ là vật được nhà họ Diệp dùng”
Lời nói giễu cợt của ông cụ Diệp giống như long trời lở đất.

Người nhà họ Trần hơi ngạc nhiên và khó hiểu, nhà họ Diệp đang muốn chuyển hướng, bắt đầu nghiên cứu con đường làm con rối.

“Muốn hù chết tôi bằng mấy con rối rách nát này à”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui