Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Linh Châu của Tụ Bảo Các mà Tân Trạm đi lần này là chiếc nhỏ nhất từ trước đến giờ, nhìn quy mô kích cỡ thì cũng chỉ có thể chứa được mấy chục người, quá nhỏ so với Linh Châu chứa được hơn mấy trăm tu sĩ kia của Đông Vực.

Nhưng mà trước đó đã được nghe tu sĩ của Tụ Bảo Các giải thích, lý do là vì trên đường đi quá hỗn loạn, mục tiêu lớn sẽ nguy hiểm, cho nên Tân Trạm cũng không có bất ngờ.

Anh đưa ra vật làm tin phù hợp rồi đi lên trên Linh Châu.

Ánh mắt của Tân Trạm tập trung tinh thần, lúc này trên Linh Châu đã có hai mươi mấy người đang ngồi, tu vi đều tâm khoảng phân thần cảnh, không khác biệt quá nhiều so với thực lực mình đang che giấu.

Đương nhiên trên loại Linh Châu này cũng không có khách quý nào cả.

Nếu không lỡ như giữa đường gặp phải ma tu cướp bóc thì kẻ ngu cũng biết người bỏ ra nhiều tiền mua vị trí khách quý chính là con dê béo, tăng thêm nhiều phiền phức.

Ánh mắt của Tân Trạm lướt qua tất cả mọi người, mà lúc lướt qua một Thanh Y Nữ Tử thì lấy lại bình tĩnh.

Tướng mạo của cô gái này là hạng nhất, dáng người không †ồi trái lại chỉ xếp sau, cô gái đeo một miếng Linh Ngọc ở dưới cổ có chút thú vị.

Trên khối Linh Ngọc mượt mà trong suốt này có một chút hơi thở của sự sống di chuyển trên đó.

Có hơi thở này ở dó có thể bồi bổ cho người đeo, giảm bớt tử khí tạo ra.

Cái gọi là Linh Ngọc nuôi người là từ đây mà ra.

Nhưng đây chỉ là cách nói thời thượng cổ mà thôi, bây giờ phương pháp rót sự sống vào bên trong Linh Ngọc đã biến mất, cho nên Tân Trạm vốn nhạy cảm với sự sống và tử khí gặp được vật này thì không khỏi có chút bất ngờ.

Nhưng mà Tân Trạm nhanh chóng cảm nhận được một ánh mắt dường như có chứa ánh lửa nhìn lại.

Là đôi mắt nén giận của Thanh Y Nữ Tử này đang không vui nhìn chăm chằm vào anh, đồng thời kéo kéo áo lên trên mấy lần, nghiêng người sang một bên.

Dường như đã bị đối phương hiểu lâm nhưng mình thật sự không có loại tâm tư giống như đối phương tưởng kia.

Tân Trạm vội vàng ho một tiếng rồi nhanh chóng cúi đầu đi đến chỗ ngồi của mình, ngồi xếp bằng mắt nhìn thẳng.

“Đúng là một kẻ dê xôm, bây giờ thì lại giả vờ làm người chính trực, hơn nữa còn giấu đầu lòi đuôi, nhất định không phải là người tốt”
Thanh Y Nữ Tử nhìn thấy như thế thì hừ nhẹ một cái.

Nếu như Tân Trạm nghe được thì nhất định sẽ hơi kinh ngạc.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one.

Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Anh vẫn luôn sử dụng chiêu mô phỏng hơi thở, thật ra cũng có tiêu hao một chút, nhất là chẳng những mình biến đổi dung mạo và hơi thở mà còn cả thực lực và tu vi.

Mà muốn duy trì như thế này suốt một đường thì càng tiêu hao không thấp.

Cho nên sau khi thoát khỏi tầm mắt của nhà họ Trần thì Tân Trạm chỉ che giấu hết tất cả bằng phương pháp bình thường, dù sao thì ở trên Linh Châu này cũng có rất nhiều tu sĩ tự giấu đi bản thân mình, anh làm như vậy cũng sẽ không khiến cho người khác nghỉ ngờ.

Nhưng mà cô gái này có thể nhìn thấu một chút thì chắc chắn cũng không đơn giản.

Đợi thêm một lát nữa, các tu sĩ lần lượt leo lên Linh Châu.

Người đi lên cuối cùng cũng khiến cho người khác chú ý nhất là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Người đàn ông nhìn khoảng chừng ba mươi tuổi, cả người mặc áo trắng, trên đầu đội nón ngọc trắng, tướng mạo tuấn tú, trông phong độ nhẹ nhàng, giống như người có tri thức thời cổ đại.

Cô gái thì tuổi hơi trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi, mặc váy áo màu hồng, khuôn mặt cũng tinh xảo, đôi mắt hạnh vừa †o vừa sáng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui