Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Ngay cả Trưởng lão tóc trắng trước đó cảm thấy xấu hổ với trưởng lão trấn thủ cũng đến để tham gia.

Đủ loại đá xây, gạch vụn giống như là bay loạn ở trên không, rồi sau đó được linh khí điều khiển hạ xuống, rất thành thật mà dừng ở vị trí chúng nên dừng.

Nếu một mà này bị người khác nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc rớt hàm.

Cường giả Hợp thể cảnh ở chỗ nào mà không được xem là khách quý để cung phụng.

Kết quả là Tân Trạm chỉ ra lệnh một tiếng, là cung điện đã được xây dựng lên.

Khi có sự tham gia của Hợp thể cảnh, quá trình xây dựng cung điện đúng thật là tiến triển rất nhanh.

Không đến nửa giờ đồng hồ, một công trình giống y như đúc cung điện đã được xây dựng xong.

“Tân đạo hữu, cậu xem thử có hài lòng không?” Quản gia Lý cười nói.

Tân Thành quét mắt một lượt, gật gật đầu, dừng lại ở bên trong cung điện.

Đám người Trưởng lão tóc trắng tản ra bốn phía, giúp Tân Trạm hộ pháp.

Thời gian kế tiếp, Tân Trạm nhanh chóng mở rộng văn trận ra đến đây, bày ra đại trận một lần nữa.

Ngoài ra, trận pháp này còn có cả chức năng cảnh báo, chỉ cần khí tức đại trận âm dương xuất hiện vấn đề, trận pháp sẽ xuất hiện sự biến đổi.

Chờ khi ông chủ Hạ trở về, trận pháp này cũng đúng lúc được hoàn thành.

“Tân đạo hữu, tôi thật sự không biết nên làm thế nào để cảm ơn cậu” Ông chủ Hạ hơi xấu hổ nói.

Vốn dĩ bản thân ông ta đi tìm trưởng lão của Thủy Ma Tông chính vì để trả ơn Tân Trạm, kết quả là trên đường đi về lại nợ thêm một ân tình của Tân Trạm.

“Trưởng lão Phan, việc kế tiếp phải làm phiền ông Ông chủ Hạ đưa một ông lão về, người này là tu sĩ đỉnh hợp thế cảnh, toàn thân mặc một bộ áo mãng bào màu đen, trên đầu đầy tóc dài xõa lên trên vai, trên người có một cỗ khí thế không tức giận nhưng rất uy nghiêm.

“Người này chính là đạo hữu mà ông chủ Hạ muốn tôi bảo vệ, trình độ tạo trận pháp quả thật không tệ chút nào” Trưởng lão Phan gật đầu nói.

Tiếp đó, ông chủ Hạ lại bảo quản gia Lý đi mời anh em Giang Kim Thanh đến.

“Các đạo hữu, người này chính là trưởng lão Phan Hùng của Thủy Ma Tông, trong hành trình tiếp theo, Phan đạo hữu sẽ hộ tống mọi người đến vùng vị trí giáp ranh với Thủy Ma Tông”
“Mọi người yên tâm, lực lượng của Thủy Ma Tông chúng tôi ở khu vực này rất cũng rất đông đủ, nếu có kẻ xấu nào dám gây rối, Thủy Ma Tông sẽ làm cho bọn chúng muốn sống không được, muốn chết cũng không xong” Phan Hùng nói với vẻ tràn đầy tự tin.

Trước lúc này đây, ông chủ Hạ đã đi đến Thủy Ma Tông, dựa vào quan hệ tốt đẹp giữa hai bên, cũng tiêu phí một lượng tiền lớn, mới có thể mời Phan Hùng đến trợ giúp, đương nhiên ông ta cũng sẽ không để bị mất mặt trước nhà họ Hạ.

“Mọi người, nếu không còn chuyện gì quan trọng thì chúng ta sẽ lên đường ngay bây giờ.”
Phan Hùng vung tay lên, một tòa thuyền bay màu đen xuất hiện ngay giữa không trung.

Âm khí trên thuyền bay dày đặc, nó vừa mới xuất hiện, độ ấm chợt giảm xuống mười độ.

Thân thuyền lại khắc rất nhiều những ấn ký quỷ dị, màu đỏ đậm như máu, cũng có mùi máu tanh nồng nặc bao phủ tất cả.

Hàng ngàn con quỷ đang kêu rên ở phía trước linh châu, có vô số những tàn hồn đang giấy dụa, giống như mây đen ngập trời, giống như là hồn phách của chiếc xe.

Nhìn thấy chiếc thuyền bay, vẻ mặt Giang Ngọc Hân hơi trắng bệch, đây đúng thật là một chiếc thuyền quỷ.

“Ha ha, các đạo hữu đừng lo sợ, tuy rằng linh châu này của tôi khá là u ám dọa người, nhưng cũng chính vì nguyên nhân đó mà mới không có ai dám đụng chạm.”
“Mặc dù thuyền bay trong Tụ Bảo Các tốt, nhưng nhìn đến những con thuyền đó, cũng chỉ thấy toàn là những hành khách có tu vi thấp, chỉ là một đám dê béo, mà linh châu này của tôi, bên ngoài được nhuộm dần bằng máu tươi của mười ngàn sinh linh, ngay cả khi bọn ma tu nhàn rỗi đó có gan to đến đâu thì cũng phải suy nghĩ lại nếu đắc đội với tôi là không có lợi ích gì”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui