Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Đột nhiên, anh mở hai mắt ra, vung tay xua tan đi sương mù.

“Huyễn cảnh cuối cùng vậy mà lại là giả vờ rằng mình đã tiến vào Cực Hàn cung, gặp được Uyên Nhị, rất dễ dàng khiến người tin rằng đây là sự thật, đáng tiếc loại thủ đoạn này mình đã từng trải qua”
Tân Trạm nhìn về phía trước, sương mù đã dần dân mỏng đi, điều này có nghĩa là thử thách cấp thứ ba cũng đã thông qua rồi.

Anh bước ra khỏi đó, sương trăng nhanh chóng rơi lại sau lưng, phía trước là một con đường đá nhỏ dẫn lên núi.

Thông qua Loạn Tâm Mê Vụ trận, bây giờ có lẽ đã có thể đến gặp Tô Uyên rồi.

Ba lần thử thách, lần thứ ba khó nhất, nhưng đối với Tân Trạm mà nói lại là đơn giản nhất.

Bên ngoài cửa núi, mắt nhìn thấy sương trắng dâng lên trời, bầu không khí trở nên yên tĩnh một trận.

“Vậy mà lại thực sự có người có thể phá trận, hơn nữa nhanh như vậy, quả thật là chưa từng nghe nói”
Không ít tu sĩ đều trừng lớn hai mắt, bọn họ có những người đã tới đây không ít năm, khi bắt đầu biết Loạn Tâm Mê Vụ cũng đều mơ tưởng vượt qua sương mù khiến mọi người kinh ngạc.

Nhưng sau vài lần chịu khổ, suy nghĩ này đã bị đánh bay rồi.

Thậm chí có người nghỉ ngờ trận pháp này là trận pháp Cực Hàn cung bố trí để trừng phạt, căn bản không có cách nào phá trận.

Bọn họ tuyệt đối không nghĩ rằng, thật sự có một ngày có thể tận mắt nhìn thấy có người xuyên qua sương trắng, tiến vào Cực Hàn cung.

“Đạo hữu, nghe nói hễ là nam tu có thể xuyên qua mê sương, đến cuối cùng đều có thể như ý nguyện ôm mỹ nhân trở về, vậy vị đạo hữu này có phải cách những nữ tu sĩ xinh đẹp của Cực Hàn cung không còn xa nữa hay không?”
“Đúng vậy, anh không nghĩ xem có thể thông qua huyễn trận có mấy người, hơn nữa trong đó có ý vị mà chúng ta không biết, thật sự khiến người khác ghen tị”
“Thật là một người mạnh mẽ, đáng tiếc còn chưa xem rõ ràng dáng vẻ của anh ta”
Mọi người vô cùng hâm mộ, hai ngày sau đó, dưới sự kích thích của Tân Trạm, lại có không ít anh chàng như thiêu thân xông vào Loạn Tâm Mê Vụ, kết quả thì có lẽ có thể tưởng tượng ra.

“Tiền bối Tân nói một nén hương, vậy mà thực sự chưa dùng tới một nén hương đã thành công r Chu Anh Tuấn cũng hít một ngụm khí lạnh, trong lòng kích động đến khó trở lại yên tĩnh.

“Anh Tân lúc nãy đâu rồi?”
Mà ngay vào lúc Tân Trạm đi vào bên trong không lâu, Hồng Ngọc từ trong Cực Hàn cung bay nhanh ra.

Nhưng khi cô ta đáp xuống mới biết Tân Trạm đã thông qua Loạn Tâm Mê Vụ trận tiến vào trong rồi, cô ta cũng kinh ngạc đến ngẩn người.

“Trong thời gian một nén hương đã thông qua Loạn Tâm Mê Vụ, tiến vào bên trong đỉnh núi rồi sao?”
“Hỏng rồi, lần này phiền phức rồi” Sắc mặt Hồng Ngọc thay đổi, giậm chân nói.

“Chị Hồng Ngọc, làm sao vậy?” Chu Anh Tuấn sửng sốt.

“Tôi đã xác nhận rồi, anh Tân này cho dù là khuôn mặt tu vi hay là khí tức, đều giống như thông tin Thái Thượng trưởng lão truyền xuống.

Kết quả bị tôi làm hỏng rồi” Vẻ mặt Hồng Ngọc khổ sở.

“Cũng do tôi ngốc nghếch, cho dù vào đến đỉnh núi cũng phải để nữ tu sĩ ở bên ngoài cổng đến tiếp đón, nếu như người này giả mạo cũng không có bất kỳ tác dụng nào”
Đây là lý do trước đây Cảnh bà bà để lại lời nhắn, lúc đó cô †a cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Kết quả do Hồng Ngọc chưa từng trải qua loại chuyện này, bị Phó Mẫn Nhi lừa gạt, đầu óc như bị co rút lại.

“Chị Hồng Ngọc, chị vẫn còn nhớ chứ, anh Tân này nói là đến tìm Thánh nữ Tô, người anh ấy nói có lẽ không phải là chị Uyên Nhi chứ?” Một nữ tu bên cạnh suy nghĩ lại, nghĩ đến đây thì ngạc nhiên nói.

“Đúng vậy, cũng do tôi hồ đồ, chẳng lẽ anh Tân này quen biết Thánh nữ Tô sao?”
Hồng Ngọc cũng vỗ trán, sớm biết như vậy, tại sao bản thân cô ta phải đi tìm người làm của Thái Thượng trưởng lão để làm gì, hỏi thẳng Tô Uyên là được rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui