Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Kết quả phát hiện là người ngoài làm ra, ông lão vốn không mấy hứng thú, nhưng gương đồng nổ thành ra như vậy, khiến cho cơn giận của ông lão từ từ châm chậm nổ ra.

Ông lão mơ mơ màng màng như người say rượu suốt nhiều năm như vậy, từ khi nào mà ông ta chịu thiệt thòi, mất mặt như vậy?
Từng luồng ánh sáng phun ra, ông lão lần nữa làm phép, xốc lại tinh thần, cẩn thận hơn nhiều.

Trên gương đồng, có một bóng người dần dần hiện rõ.

Chính là Tân Trạm.

Những gì hiện ra trong gương đồng là hình ảnh từng Tăng phá cảnh của anh.

“Hửm? Quái lạ.

Thắng nhóc này không dùng một bảo vật cổ nào cũng không phá hỏng cấm chế nào, lại có thể phá vỡ kết giới như thế.

Hơn nữa dường như nó biết, ấn ký tôi để lại ở đâu, sao lại có chuyện như vậy?”
Bàn tay ông lão khẽ động, hình ảnh trong gương đồng cũng lần nữa thay đổi.

Ngược dòng thời gian, hình ảnh đi đến thời điểm Tân Trạm lần đầu vào bảo pháp.

Trình độ về cấm chế của ông lão cực cao, thậm chí trình độ còn vượt ngoài sức tưởng tượng của gia chủ nhà họ Tăng hay là Tân Trạm.

Ngay cả Tân Trạm cũng không phát hiện ra, trong cấm chế, nhất cử nhất động của người nào bước vào, tất cả đều được ghi chép lại bên trong.

“Thằng nhóc này lại có thể vào đó hai lần, lần thứ hai dùng linh hồn của cường giả trong cảnh giới độ kiếp, chẳng trách khiến chân tay tôi lúng túng, lần đầu tiên cũng rất chậm, để tôi xem, cậu ta làm như thế nào để phá kết giới”
Đem hình ảnh kéo lại gần, ông lão cúi người chăm chú quan sát hành động của Tân Trạm.

Kết quả vừa nhìn, cơn say của ông lão đã hoàn toàn tiêu tan, nhảy dựng lên như bị chó cắn.

Nếu cẩn thận quan sát, con mắt ông lão như đang muốn lồi ra, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

“Thiên Minh Nhãn, thần nhãn phá chướng, hơn nữa người này rất am hiểu về trận pháp, biết chỗ nào là bãy, chỗ nào an toàn.

Thăng nhóc này, thằng nhóc này!”
Ông lão nhìn hình ảnh kích động, càng xem càng kinh hãi, càng xem càng thích.

Thiên Minh Nhãn và thần nhãn phá chướng, cả hai đều là những thứ hiếm có và rất có lợi với trận pháp.

Đặc biệt là thần nhãn phá chướng, hiểu rõ tất cả đất trời, có thể trực tiếp nhìn thấu bề ngoài, nhìn rõ bản chất của trận pháp.

Có thứ này, các trận pháp trên thế gian đều thu hết vào †âm mắt.

Hơn nữa Tân Trạm đã hấp thu thần nhãn, còn kích hoạt công năng của thần nhãn.

“Thằng nhóc này không tệ, là một nhân tài, còn có thiên phú trận pháp, lại có thần nhãn hỗ trợ, không ngờ, tôi chỉ muốn †ìm một người kế nghiệp, lại gặp được người rất chính xác”
Ông lão cười ha ha, rồi đột nhiên bay lên.

Có thiên phú, gặp gỡ bất ngờ, người đệ tử này đốt đèn cũng khó tìm.

Anh cũng không nhìn thấy vầng sáng hiện ra xung quanh người mình, giống như anh vốn nên phi hành.

“Bất luận thằng nhóc này có đồng ý hay không, cũng không quan trọng cậu ta là ai.

Cho dù là gia tộc tối cao, cũng phải tóm được.

Trước khi cậu ta học được y bát của mình, nhất định không thể để cậu ta chạy mất”
Ông lão nở một nụ cười hung ác tàn nhẫn.

Tự biết bản thân mạnh về khả năng này, nhưng quá trình học tập cũng rất gian nan, nghiêm túc tự mình nhận đồ đệ, nhưng một số đồ đệ thà rằng chạy trốn cũng không muốn học, nên sau này ông ta đến việc suy xét cũng không cần.

Hơn nữa bản thân rất có năng lực, đến lúc trực tiếp bắt đi, người dám không nghe theo thì tra tấn đến khi nghe lời mới thôi.

Đây là cách thu nhận đồ đệ của Âu Dương Hạ.

Bên trong cung điện trên đỉnh ngọn núi ở Cực Hàn cung, Tân Trạm ngồi xếp bằng trong đó, bốn phía bày ra một trận pháp, trong tay anh có một viên linh thạch khí tức mờ ảo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui