Nghe thấy lời mấy người nói, mọi người mới thoáng yên tâm.
Nhưng lông mày Tần Trạm nhíu lại.
Không biết vì sao, tiếng kêu rên này khiến Tần Trạm cảm thấy không thoải mái, thậm chí này sinh lòng tò mò rất lớn đối với ngục giam ở phía sâu.
“Tần Trạm, cậu nói xem trong nhà tù này có vị trí riêng của cậu không?” Lúc này, bỗng nhiên Tô Vũ đi tới nói.
Tần Trạm cười nói: “Có lẽ có, đợi tôi giết anh, có lẽ tôi sẽ bị hiệp hội võ đạo thủ đô bắt.”
“Giết tôi ư?” Tô Vũ hơi híp mắt: “Tần Trạm, có phải là cậu cảm thấy từng giết võ tông, thì có thể so được với tôi?!
Tần Trạm lười để ý tới anh ta, cho nên xoay đầu sang một bên.Sau đó Tô Vũ lại vươn tay chi Ngu Như Mỹ, nói: “Tôi đã cho cô cơ hội, là chính cô không biết nắm chắc, thể thì cũng đừng trách tôi.”
Trên gương mặt tinh xảo của Ngu Như Mỹ lập tức xuất hiện trắng xanh, trong lòng thậm chí này sinh ý lùi buoc.
“Tôi sẽ bảo vệ cô.” Tần Trạm an ủi.
“Anh nên bảo vệ minh trước thì hơn.” Ngu Như Mỹ cười khổ nói.
Tán Trạm không nói gì, anh hơi nhắm mắt lại.
Lúc nửa đêm, người trong phòng ngoi thiên, hoặc nhắm mắt dưỡng thần.
Thần thức của Tân Trạm lập tức thả ra, nhưng thần thức lại bị cản trở mở ra.
“Không biết nơi này bày bí pháp gì.” Tần Trạm nghĩ thẩm trong lòng.
Ảnh mắt Tần Trạm vẫn nhìn chằm chằm nhà tù ở sâu trong hiệp hội.
Nơi đó tối đen như mực, gần như không thể thấy Tần Trạm hít sâu một hơi, anh cần thận đứng dậy, rõ mọi thứ.
rón rén tới gắn nhà tù.
Nhà tủ này giống như có thứ gì đó hấp dẫn TánTram, khiến anh không thể kháng cự.
Bốn phía cũng không có người chú ý tới Tán Tram, cho nên Tần Tram dễ dàng lên vào trong nhà tù.
Chất liệu cả nhà tù đều dùng kim loại thép, vô cùng cứng rằn.
Ngoài ra nơi này còn bố trí trận pháp, dùng để áp chế nội kinh của đám cao thủ võ đạo.
“Thà tôi ra ngoài!!
Ngay lúc Tan Trạm xâm nhập vào trong nhà tù, bỗng nhiên một phạm nhân la to.
Sắc mặt Tần Trạm thay đổi, quay đầu muốn chạy đi.
“Người nào cho cậu vào?” Ngay sau đó, giọng nói của Thương Trụ đột nhiên vang lên trước mặt Tần Trạm.
Tần Trạm còn chưa kịp nói chuyện, Thương Trụ đã đánh tới!
“Râm!!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Tẩn Trạm giống như viên đạn, nhanh chóng bay ra, đập mạnh vào vách tường.
Cảm giác đau nhức truyền tới, Tần Trạm chỉ cảmthấy lục phủ ngũ tạng giống như đều chịu trùng kích.
Ngay sau đó yết hầu ngòn ngọt, phun ra máu tươi.
Giọng nói này khiến mọi người giật mình tinh lại, tất cả mọi người đứng dậy, nhìn về phía Tần Trạm.
Thương Trụ bước tới một bước, chỉ trong nhảy mắt đã rơi xuống trước người Tần Trạm.
Ông ta lạnh lùng nhìn Tần Trạm, nói: “Người nào cho cậu đi vào? Cậu muốn cướp ngục à?!
Tần Trạm lau máu tươi ở khóe miệng, đứng dậy nói: “Thương tiển bối, tôi chỉ tò mò thôi.”
“Tò mò?” Thương Trụ hừ lạnh một tiếng, giơ tay đánh về phía người Tân Trạm.
Tần Trạm lại bị đánh bay ra ngoài.
Đối mặt với võ tông cửu phẩm, Tần Trạm không hế có phần thắng, thậm chí không có một chút lực đánh trả, “Cậu làm trái với quy định, tôi muốn lấy lại tư cách tham gia lich luyên của cậu.” Lúc này Thương Trụ lạnh giọng quát lớn.
Sắc mặt Tẩn Trạm lập tức trở nên khó coi, anh đứng dậy nói: “Thương Trụ tiền bối, tôi chỉ vô ý thôi, mong ông cho tôi thêm một cơ hội.”
Đây là cơ hội cuối cùng để Tần Trạm lật bàn, nếukhông thể tham gia, như vậy một tháng sau giao chiến, Tần Trạm không có khả năng thắng được Tô Vũ!
Thương Trụ không để ý tới Tần Trạm, ông ta vung tay áo, quay đầu muốn đi.
“Thương tien bối, Tần Trạm chi vi phạm lần đầu, nể mặt sư phụ Chu Định tôi, ông cho cậu ta một cơ hội di.” Đúng lúc này, bỗng nhiên Tô Vũ đứng ra xin giúp.
Anh ta ngắm thương hại Tần Trạm, trên mặt là nụ cười mia.
Thương Trụ nhíu mày, ông ta suy nghĩ một lát, hừ lạnh nói: “Được rồi, nếu lại tái phạm, người nào cầu xin cũng không có tác dụng.”
“Cảm ơn Thương Trụ tiền bối!” Nghe thấy những lời này, Tân Trạm lập tức vui mừng!
Thương Trụ đi rồi, Tô Vũ cười mia nhìn về phía Tần Trạm.
“Thế nào, sợ rối sao?” Tô Vũ híp mắt nói: “Bây giờ còn muốn chạy, không còn kịp rồi.”
“Ngu ngốc.” Tần Trạm mắng từ tận đáy lòng.
Sắc mặt Tô Vũ thay đổi, anh ta hừ lạnh nói: “Tần Trạm, tôi xem cậu có thể kiêu ngạo được tới lúc nào!!
Tản Trạm chẳng muốn để ý, anh ngồi khoanh chân, bắt đầu điều chỉnh hơi thờ.Không thể không nói, lực lượng của võ tông cửu phẩm đùng là mạnh, cho dù là Tần Trạm cũng hoàn toàn không có biện pháp chống cự, Trong phòng lại rơi vào yên tĩnh.
Mà lúc này, ở trong một chỗ bí mật gần đó có đôi mắt đang lạnh lùng nhìn Tần Tram.
“Tên nhóc này, chỉ sợ thật sự là con trai của người kia” Thương Tru lạnh giọng nói.
Trong bóng đêm, một giọng nói khác vang lên: “Mọi chuyện đều nằm trong khổng chế.”
Thương Trụ khom người nói: “Nếu tên nhóc này thật sự là loại thể chất kia, một khi cậu ta bước vào võ tông, trong cùng cấp khó mà tìm được đối thù.”
Giọng nói kia chậm rãi nói: “Võ tông không giết được, mời đại võ tông tới.
Với bàn lĩnh của cậu ta hiện giờ, không thể lật trời được.”
“Dạ.
Thương Trụ nghe thấy thế, vội vàng chắp tay.
Sắc trời dẫn sáng lên, vào sáng sớm, Chu Định đi tới hiệp hội võ đạo.
Chu Định đượC xưng là quốc sư, thực lực sớm đã bước vào võ tông đinh phong, thậm chỉ có thể nói là nửa bước đại võ tông, ngay cả Thương Trụ đều khôngphải đối thủ của ông ta.
“Chu quốc sư.” Nhìn thấy Chu Định, Thương Trụ hơi chắp tay, xem như chào hỏi, Chu Định gật đầu, ông ta nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói: “Chúng ta lập tức xuất phát tới địa điểm lich luyện, địa điểm lịch luyện lần này là một linh mach “Linh mạch?” Nghe thấy những lời này, đôi mắt mọi người đều tòa sáng.
Mà Tần Trạm thì hưng phấn tới tột đỉnh.
Linh mạch chính là Thiên Địa nổi lên mà thành, mức độ xa hoa của nó, thậm chí còn trên linh tuyển Thanh Nguyên!
Nếu có thể đến được linh mạch này, như vậy Tần Trạm tin mình có thể bước vào cảnh giới võ tông!
“Chẳng trách tốc độ tu hành của đệ tử ở thủ đô nhanh như vậy, tài nguyên này, thật sự khiến người ta líu lười.” Tần Trạm cảm thán trong lòng.
Hai năm qua Tần Trạm vì linh khí, chạy hơn phân nửa Việt Nam, mà những đệ tử thế gia lớn này lại có thể đạt được tài nguyên lớn nhất một cách tùy tiện, chênh lệch này đúng là lớn.
“Nếu không có vấn để gì, bây giờ có thể xuấtphát.” Chu Định lạnh lùng nói.
Dưới sự dẫn dắt của Chu Định, moi người đi từ trong đại sành hiệp hội võ dạo ra ngoài.
Ngoài cửa đỗ một chiếc xe khách, mọi người dựa theo thứ tự lên xe, Trên gương mặt Tô Vũ luôn là nụ cười mia, thậm chỉ có gắng ngồi bên Tần Trạm.
“Tôi sẽ khiến cậu biết, phế vật vĩnh viễn là phế vật, quạ đen vĩnh viễn không có khả năng biến thành Phượng Hoàng.” Tô Vũ dán sát mặt lại gần, cười mia nói: “Ra khỏi hiệp hội võ đạo, đã không còn ai bảo vệ câu rồi.
.