Nhìn đến dáng vẻ này của ông cụ Tô, Tấn Trạm cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
Ông cụ Tô từ trước đến nay luôn mang vẻ bề trên, hiện giờ lại giống một lão già tinh thần không phần chấn.
Thật là khiến một ít người cảm thấy khó có thể tin.
Đáy lòng ông cụ Tô đúng là có vài phần tuyệt vọng.
Nếu chỉ đơn thuần là lỗ lã, ông cụ Tô còn không quá lo lắng, cùng lắm thì dốc sức làm lại, làm lại từ đầuu.
Nhưng nếu tất cả những thành viên trung tâm của tập đoàn nhà họ Tô đều đi mất, vậy thì khả năng có thể quay lại của nhà họ Tô cơ hồ là bằng không!
Nhân tài đứng đầu cả nước đều chỉ có vậy.
Huống chỉ những người này còn nắm giữ những thử trung tâm của nhà họ Tô, đại bộ phận trong đó, đều là thân thích của nhà họ Tôi “Tấn Trạm, mày cút mau cho tạo.” Ông cụ Tô kiếtlực phất tay: “Lập tức cút ra ngoài cho tao Tần Trạm cười lạnh nói: “Tôi còn đang đợi ông quyết định đấy”
Ông cụ Tô giận dữ hét: “Bắt tao từ chức? Không có khả năng! Tao nói cho mày, cho dù đế quốc thương nghiệp nhà họ Tô sụp đổ sụp đổ, tuyệt đối tao cũng không nhường vị trí này ra!” “Cho dù nhà họ Tô sụp đổ trong tay của tao, mày cũng đừng mơ lấy đi nhà họ Tô! Mày nói cho Tô Phái, bảo lão hãy thôi trông chờ đi!” Ông cụ Tô tàn nhẫn cười nói: “Tao còn muốn nhìn, chúng mày còn có thể làm loạn tới khi nào!”
Sắc mặt Tần Trạm lạnh lùng, anh đang mang trong minh ý định giết người.
Cho dù đã tới bước này, Ông cụ Tô vẫn không muốn nhường ra vị trí như cũ.
Có thể thấy nỗi căm hận của Tô Trữ đối với Tô Phái.
Tổng quân dường như cảm nhận được sát ý trên người Tần Trạm, ông cố ý đi về phía trước một bước đứng kẻ sát ông cụ Tô.
Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên lại có một đám người đi đến Nhà họ Tô hôm nay, thật đúng là náo nhiệt,Sau khi nhìn đến những người này sau, sắc mặt của ông cụ Tô lại khế biến sắc.
Những người này, đều là cổ đông lớn bé của tập đoàn nhà họ Tô.
Ban đầu họ liếc mắt nhìn Tần Trạm một cái, sau đó nói: “Ông cụ Tô, hôm nay chúng tôi tới, là để mời ngài rời khỏi vị trí chủ tịch “Đúng vậy, sau khi chúng tôi thương nghị, đều nhất trí cho rằng ngài không hề thích hợp vị trí này.
“Tập đoàn nhà họ Tô sắp sụp đổ trước mắt.
Nếu cứ đề như vậy, tổn thất của chúng ta không thể đo lường.”
Nhìn đến đảm người này, ông cụ Tô giận dữ nói: “Chúng mày đều điện hết rồi à! Sao mà dám đôi co với tao?!”
Lúc trước những cổ đông này có ai không nịnh nọt ông cụ Tô? Chuyển biến hiện giờ, làm sao mà ông cụ Tô có thể tiếp thu?
“Ông cụ Tô, nay đã khác xưa.
Vì sự phát triển của công ty, đành phải mời ngài từ chức vậy.
Ông cụ Tô chỉ vào Tấn Trạm nói: “Được, được làm Chúng mày đều muốn tạo phản đúng không Muốn bắt tạo từ chức, năm mớTần Trạm đã mơ hồ có chút không kiên nhẫn, anh nắm chặt nắm tay, lạnh giọng nói: “Lão già kia, đừng có mà được nề mặt lại không biết điều.
Tôi chỉ cho lão năm phút thời gian suy xét.
Năm phút hết rồi, tôi sẽ giết ông.”
“Giết tao? Ha ha ha!” Ông cụ Tô nhịn không được cất tiếng cười to lên: “Vũ phu chính là vũ phu, mày chỉ có năng lực này thôi à?”
Tổng quản đứng trước người ông cụ Tô, một cỗ khí kinh bảo vệ lão ở sau người.
Tần Trạm nhìn ông một cái, nói: “Ông không ngăn được tôi.”
“Nhưng tôi muốn thử xem” Tổng quan cười nhẹ nói.
Ông cụ Tô cười ha ha nói: “Tần Trạm, mày chỉ thế này thôi sao? Cho dù tập đoàn họ Tô phá sản thì lại thế nào, máy có thể làm gì được tao? Tao nói cho mày muốn tạo làm theo ý mày, nằm mơ!”
Tần Trạm cười lạnh nói: “Nề mặt ông, ông lại không biết điều.
Nói thật cho ông biết, tôi vốn không muốn để ông sống mà đi cánh cửa này!”
Châm chọc nhau rồi, hai người đối chọi gay gắt, dường như tuỳ thời có thể ra tay,“Ông cụ Tô, ngài hãy tỉnh táo lại đi”
Đúng lúc này, lại có một người đi đến Người này mày kiếm mắt sáng, thân hình cao lớn, rất là bất phàm.
Ông ta bước như rồng đi hổ bước, bước đi tiến vào.
“Sở Tinh Quân?!” Nhìn đến người này, sắc mặt ông cụ Tô lại biến đổi kịch liệt lần nữa.
“Mày đến làm gì?!” Ông cụ Tô lạnh giọng nói.
Sở Tinh Quân cười nhẹ nói: “Đến xem ông.
Nghe nói tiền của nhà họ Tô có vấn đề, hơn nữa còn nợ tiền phạt kếch xử.
Tôi nghĩ là dựa theo quy định, ngài và toàn bộ những người trên già dưới trẻ của Tô gia đều nên bị mời đi điều tra “
Nghe được lời này, sắc mặt ông cụ Tô hoàn toàn không có cách nào bình tĩnh.
Nhà họ Sở và nhà họ Tô vẫn luôn ở vào mặt đối lập, hơn nữa hai nhà cách biệt không lớn, mặc dù là ở mặt nào, đều không kém gì nhà họ Tô.
Hiện giờ Sở Tỉnh Quân bỗng nhiên nhúng tay vào, làm nhà họ Tô vốn sắp sụp đổ càng thêm tệ hại hơn nữa!
“Thưa ngài Tổ, mới ngoài phối hợp chúng tôi điềutrà.
Ngoài cửa có mấy nhân viên chính phủ bước vào.
Đi đầu, là con thứ hai Sở gia Sở Tâm Túc, vai trò của ông ta ở nhà họ Sở ngang bằng với Tô Phúc Công ở nhà họ Tôi Hiện giờ Tô Phúc Công không ở thủ đô, còn ai có thể ngăn trở tên Sở Tâm Túc này?
Nhìn đến mấy người này, ông cụ Tô lập tức thở hồn hồn, ngực lão kịch liệt phập phồng, chỉ vào mọi người nói: “Mày, chúng mày…
“Mới ông cụ Tô từ chức!” Mọi người đồng thời hỗ to.
Mà Sở Tinh Quân cũng phất tay hộ: “Mang tất cả người nhà họ Tô đi, mời về hiệp trợ điều tra.
“Đúng vậy.”
Mấy người chen chúc tới, bắt lấy Tô Yến Thế đầu tiền.
Tô Yến Thế tức khắc luống cuống, ông ta đương nhiên biết chuyến đi này có nghĩa gì.
Vì thế, ông liều mạng hồ với ông cụ Tô: “Ba, ngài đồng ý với bọn họ đi, nếu không nhà họ Tô thật sự xong rồi Mắt thấy những người già trẻ của nhà họ Tô lần lượt bị bắt lấy, sắc mặt ông cụ Tô cũng càng ngàycàng khó coi.
“Từ từ” Lúc này, ông cụ Tô bỗng nhiên vô lực phát phất tay.
Ông trông như là nháy mắt già rồi mấy chục tuổi, lại không hề có sức sống.
“Thà bọn họ đi.” Ông cụ Tô xua tay nói: “Tao đồng ý với bọn mày là được.”
Sở Tinh Quân liếc mắt nhìn Sở Tâm Túc, dùng ảnh mắt ý bào hãy thả người.
Ông cụ Tô dường như có chút đứng ngồi không yên, lão hung tợn trừng mắt nhìn Tần Trạm một cái, cắn rằng nói: “Tần Trạm, xem như mày giỏi!”
Sau đó, ông cụ Tô hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Từ hôm nay trở đi, Tô Trữ tao rời khỏi thủ đô.”
Ông rất không cam lòng nói những lời này, nhưng ông không có cách nào.
Lỗ thủng này không bịt được, tất cả mọi người nhà họ Tô đều xong đời.
Cho dù ông cụ Tô lòng dạ tàn nhẫn, cũng không đành lòng nhìn giả trẻ nhà họ Tô đều cũng chịu khổ theo “Chúng ta đi thôi.
Ông cụ Tô vô lực nói.Tổng quan vội vàng đỡ ông cụ Tô ra ngoài cửa Đúng lúc này, một tia sáng vàng hiện lên, chặn cửa.
“Tôi cho phép ông đi từ khi nào.” Tần Trạm lạnh mặt nói.
Lão cắn rằng nói: “Mày còn muốn gì nữa!”
“Giết ông” Tay Tần Trạm cầm tia sáng vàng, anh một bước bước ra, nháy mắt ném về phía ông cụ Tôi Lúc này, tổng quản nâng đôi tay lên, một bàn tay che chở ông cụ Tô, một bàn tay khác đón thắng.
.