Chiến Thần Vĩ Đại Nhất


Tầng Thông chỉ vào Tân Trạm, mặt không hề tin tưởng.
“Ai hoài nghi tôi? Anh nói cho người đó rõ ràng.
Tăng Lực anh cây ngay không sợ chết đứng, cho đến tận bây giờ cũng chưa từng có âm mưu quỷ kế gì cả.
Tăng Lực thở phì phò nói.
“Anh cả, anh là chủ nhân tương lai, ai dám nói thắng mặt anh chứ.” Tăng Thông cười lạnh nói.
“Mày im miệng cho tao” Lão già đang nằm trên giường bệnh mằng Tăng Thông

Sắc mặt Tăng Thông biến đổi, không dám nói gì nữa.
“Cậu Trạm, gia môn bất hạnh mới sinh ra loại nghịch tử như thế này.
Tôi đây thay nó xin lỗi cậu.”

Ông cụ ho khan mấy tiếng, ngồi dậy.
“Tiếp theo, còn phải làm phiền cậu Trạm giúp tôi điều trị.

Thái độ của ông cụ rất khách khí nhưng Tần Trạm cũng nhìn ra được, trong mắt ông cụ tràn đầy hơi thở chết tróc.
Đối với việc chữa bệnh của mình, ông ta cũng không có bao nhiêu hi vọng cả.

Đây cũng không phải là không tin tưởng anh.
Mà là suốt mười mấy năm qua, ông ta đã bị căn bệnh này hành hạ đến nỗi tuyệt vọng rồi.

Không ai có thể chữa khỏi, tổn bao nhiều tiền cũng phí công theo dòng nước chảy.

Tần Trạm đi đến bên cạnh ông cụ, đưa tay ra bắt mạch cho ông cụ.

Một luồng linh khí xộc ra, chạy dọc theo mạch máu, tràn vào trong cơ thể ông cụ.

Tăng Lực, Tăng Thông đều ở đây, nhìn chăm chú “Loại cảm giác này

Tròng mắt ông cụ đục ngày, đột nhiên thoáng qua vẻ kinh ngạc

Suốt mấy năm qua, bệnh tình ngày càng nặng thêm nên ông ta rất khó khăn với thân thể của mình.
Nhưng ngay lúc Tân Trạm chạm được vào mạch đập của ông ta, anh có thể cảm nhận được một lực lượng không nóng không lạnh trong người ông ta.
Nhiều năm sống dưới cơ thể lạnh giá, giống như là đột nhiên được tầm ánh nắng mặt trời thoải mái, thích thú vậy.

Đây là cảm giác mà những vị bác sĩ khác trước đó không làm được.
“Cậu Trạm, bệnh này của tôi có thể nhìn ra được hay không?” Ông cụ có chút lay động.
Vốn đi ông đã rất tuyệt vọng rồi nhưng bởi vì Tần Tạm mà bây giờ, trong lòng ông ta lại dâng lên hi vọng.

Tăng Lực cũng kinh ngạc với sự thay đổi của cha mình.
Ông ấy đã không chủ động hỏi tình hình của mình với bác sĩ suốt bao nhiêu năm qua rồi

Tần Trạm buông tay ra, hờ hững nói: “Có thể nhìn ra “Anh Trạm, không biết phí khám bệnh là bao nhiêu?” Nghe nói có thể nhìn ra được, ông cụ càng kích động.
Lúc Tân Tạm vừa thu tay về, cảm giác thoải mái, ấm áp kia liền biến mất.

Điều này khiến cho ông ta cảm thấy, cho dù có tổn bao nhiêu tiền đi chăng nữa thì cũng không tiếc.
“Khoan đề cập đến vấn đề này vội.
Tìm một không gian kiên cố, khép kín trước đã.

Tần Trạm lắc đầu, nhìn về phía Tăng Lực nói: “Tốt nhất là chắc chắn một chút.
“Được thôi anh Trạm.
Mặc dù Tăng Lực không biết tại sao khám bệnh lại phải chọn phòng, nhưng mà anh ta vô cùng tin tưởng Tân Trạm, lập tức đi làm ngay.
“Cổ làm ra vẻ huyền bí.” Tăng Thông thì hừ nhẹ một tiếng.

Biệt thự nhà họ Tăng rất lớn.
Chẳng mấy chốc, Tăng Lực đã cho dọn dẹp một căn phòng dưới lòng đất.
Bốn phía vững chãi, không gian cũng vô cùng khép kín.

Đấy ông cụ vào trong phòng.

Lúc Tần Trạm đang chuẩn bị ra tay, đột nhiên Tăng Thông dân người đi vào.
“Khoan đã.
Tăng Thông vung tay lên, ngay lập tức, mấy tên bác sĩ mặc áo trắng đi tới, bắt đầu cố ép gần các loại dụng cụ kiểm tra lên người ông cụ.
“Tăng Thông, em làm loạn cái gì vậy?” Tăng Lực không nhịn được quát lên.
“Anh cả, em cũng không loạn làm.” Tăng Thông cười lạnh nói: “Cái này cũng là vì muốn tốt cho ba thôi.
Tên này ra vẻ thần bí, nhất định là tên lừa gạt, lỡ anh ta giết chết ba thì phiền toái.
“Những người này đều là những chuyên gia phương Tây mà em đặc biệt mời tới, có bọn họ ở đây, tên tiểu tử này cũng không dám lỗ mãng “Anh Thông, tất cả thiết bị đã lắp đặt xong xuôi.
Lúc này, một người đàn ông trung niên phương Tây đi tới và nói.
“Giáo sư Smith, chút nữa phiên ông rồi.” Tăng Thông đạo.
“Chuyện này không đáng là gì cả.” Smith quan sát Tân Tram.
“Chào anh, anh thanh niên.
Nghe nói cậu từng khám bệnh cho ông cụ? Bệnh của ông cụ tôi cũng đã từng xem qua, đó là một căn bệnh di truyền rất hiếm gặp, trên thế giới không có thuốc chữa trị.
Smith tự tin nói.
“Tôi có bằng Thạc sĩ của trường Đại học Johns Hopkins, cậu tốt nghiệp trường nào?” Smith ngạo mạn nói.
“Tôi sao? Tôi học Đại học ngồi xổm.” Tần Trạm nói.
“Học xổm sao? Tôi chưa từng nghe nói đến” Smith suy nghĩ hết nửa ngày trời, nghĩ muốn bể đầu cũng chưa từng nghe qua cái này tên trường y khoa này.
“Nhưng mà hôm nay, cậu nhất định sẽ thất bại”

“Tôi cũng coi như là có uy tín trong lĩnh vực y học ở châu Âu.
Tôi thấy bệnh này không ổn thì trên thế giới này không có một ai có thể coi trọng.
Người Việt Nam càng không được.”

Smith cười lạnh đi ra ngoài.

Tân Trạm cũng lười để ý ông ta, cầm bút lông lên, viết nguệch ngoạc trên giấy vàng.

Một lát sau, Tân Trạm chuẩn bị xong xuôi, nhìn về phía đảm người Tầng Thông và Smith nói: “Mấy người nhất định phải ở lại chỗ này sao?”

“Đừng trách tôi không nhắc nhở mấy người, chút nữa cảnh tượng sẽ rất kinh khủng đấy.”

“Hừ, bớt giả thân giả quỷ đi.
Để tôi xem xem anh có thể đùa cợt ra cái thá gì.” Tăng Thông nói.
“Người thanh niên, nếu như không bịp được nữa thì tôi khuyên cậu nên thừa nhận đi.
Mọi người sẽ tha thứ cho cậu” Smith hôn lên cây thánh giá.
Tần Trạm cười một tiếng, cũng không để ý đến ông ta nữa.

Không đi đúng không, vậy thì tí nữa cho mấy người được toại nguyện.
“Anh Trạm.
Xin hỏi là tôi có bệnh gì?”

Ông cụ nhìn Tần Trạm lần nữa, chuẩn bị bắt đầu chữa trị, ông ta có chút khẩn trương nói.
“Ông không có bệnh, cơ thể của ông rất khỏe mạnh” Tân

Trạm nói.
“Cái gì cơ?” Ông cụ Tăng trợn tròn mắt nhìn.

Mình đã sắp chết rồi mà Tần Trạm lại nói là sức khỏe của mình rất tốt? “Chỉ là ông bị trùng tà

Tần Trạm vừa dứt lời liền gần từng lá bùa lên người ông cụ Những là bùa này dường như là bao phủ toàn bộ khắp người ông cụ.

Tần Trạm đánh ra một luồng linh khí, nó chui vào trong cơ thể ông cụ và bắt đầu tìm kiếm.
“Anh đùa cái gì thế? Sau khi giao đấu với người ta xong ba tôi mới bị thương, anh lại nói là trúng tà?” Tăng Thông cả giận nói.
“Oh my god! Hóa ra là một phù thủy xấu xa của Việt Nam.
Cậu hai, tôi cảm thấy mặc niệm thay cho ba cậu.
Smith cũng thở dài nói.

Tan Trạm coi hai người họ là không khí, không chế linh khí, không ngừng đè ép từng không gian trong cơ thể ông cụ.
Sau đó, khiến cho mọi người phải khiếp sợ.

Từng lớp da trên người ông cụ lại toát ra một luồng khí đen bay lên.

Nhưng mà những lá bùa chủ kia lại phát sáng, chớp động, đánh tan tác những luồng khí đen kia.
“Đây là đang biến ma thuật sao?” Smith trợn tròn mắt nhìn.
Ông cụ Tăng đã hôn mê rồi nhưng thân thể vẫn run lên từng trận.
“Cút ra đi.” Tân Trạm khẽ quát một tiếng.

Rồi sau đó, ông cụ Tăng chợt phát ra một tiếng gầm thét

Nhưng mà thanh âm này không giống như âm thanh của người, mà là âm thanh phát ra từ Cửu U địa ngục vậy.

Một bóng đen đột nhiên bay ra từ trong miệng của ông cụ.
“Bich, bich, bich.”

Những lá bùa ở xung quanh lập tức vỡ vụn rồi trở thành bụi bay mù mịt khắp bốn phía

Cuối cùng lại biến thành một nhà tù màu vàng kim, giam bóng đen ấy lại ở trong đó.
“Trời ơi, đây là cái gì?”

Nhìn bóng đen kia không ngừng giãy giữa trong nhà tù vàng.

Nó là một con quái vật toàn thân đầy gai nhọn, dài hơn một mét.
Cặp mặt của nó đỏ bừng, trong miệng là những chiếc răng cưa sắc nhọn.
Theo tiếng gầm thét của nó, tỏa ra một mùi vô cũng hồi tanh.

Những người ở đây cũng bị dọa cho sợ.

Smith sợ đến nội toàn thân phát run, Tăng Thông cũng hoàn toàn choáng váng “Hừ” Bị giam ở trong nhà tù, bảng đen kia thống khó giáo rử, đụng vào hết chỗ này đến chỗ khác nhưng cũng không thoát ra được.

Nó cần rằng một cái, đột nhiên phun ra một luồng ánh sáng trắng.
Ánh sáng rực rỡ này đánh thắng vào nhà từ màu vàng kim, khiến cho nhà từ này lập tức bị phá vỡ

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui