Tân Trạm sửng sốt, không phải vì cảm thán sức hút của Hàn Vô Song lớn, mà là vị trí Diệp Thành hẹn chính là nơi này.
Vậy tên kia đâu rồi?
"Người bạn ở phía trước, tôi là Hàn Vô
Song, nếu như gặp phải chuyện gì khó khăn, hay là định muốn cùng nhau phiêu lưu, có thể tham gia vào nhóm của tôi, Hạ Vô Song tôi chắc chắn đảm bảo sự công bằng, không ai có thế cướp giật người khác.
Dường như cảm nhận được Tân Trạm, Hàn Vô Sông đưa tay về phía Tần Trạm, thái độ khá là nhẹ nhàng.Tân Trạm, đồng ý với anh ta, mau đi qua
đó." Lúc này Diệp Thành truyền âm nói
"Cậu cũng đi theo Hàn Vô Song à?” Tâm Trạm cảm thấy hơi bất ngờ.
“Tên Hàn Vô Song này muốn đi đến Thánh Tuyên, vừa vặn thuận đường, tại sao không để cho anh ta dẫn đường chứ." Diệp Thành cười một cách xấu xa nói.
“Đúng rồi, lúc đi qua đó nhớ cải trang vẻ
ngoài một chút."
Tân Trạm cau mày lại, nhưng mà cũng dùng thuật dịch dung thay đổi vẻ ngoài của mình một chút, sau đó đi qua bên đó
“Cảm ơn cậu Vô Song." Tân Trạm giả vờ tỏ
ra dáng vẻ cảm ơn.
“không cần, đã gặp gỡ nhau tức là người có duyên" Hàn Vô Song vô cùng lễ phép mà đáplai.
"Chuyện gì vậy?”
Tân Trạm đi vào trong nhóm người, đi đến bên cạnh Diệp Thành cũng đang cải trang
"Tên Hàn Vô Song này khua chiêng gỗ trống mà bảo mọi người phải đi đến Thánh Tuyên, muốn chia sẻ với tất cả mọi người nguồn tài nguyên của Thánh Tuyền, còn tự nguyện miễn phí dẫn đường cho người ta, tôi liên đi theo luôn
"Tên này thật sự là người tốt đến như vậy a?" Tần Trạm nửa tin nửa ngờ.
Lợi ích lớn nhất của phái Thánh Tuyền, chính là dòng nước thánh này không bao giờ can.
Bên trong dòng nước chảy không phải là nước, mà là dòng linh khi vô cùng dồi dào,Đây cũng chính là nguyên nhân Tân Trạm
chọn nơi này làm nơi để đột phá Hóa Cảnh
Thế nhưng dù cho linh khí có dõi dào hơn nữa, cuối cùng vẫn có giới hạn của nó.
Đứa con của nhà họ Hàn này, vậy mà lại nỡ đem dòng nước thánh này chia đều cho từng người một
Trong giới Võ Đạo, thật sự có loại người này sao?
"Có ma mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Diệp Thành hừ một tiếng nói: "Hơn phân nửa đều là lời nói nhảm nhi thôi, tên này giả vờ làm người tốt.
Nhưng mà chúng ta đi theo trước đó, một là có thể trực tiếp đến thắng dòng nước thánh, hai là còn có thể xem xem anh ta đang giở trò gi
Nhóm người đi về phía trước, tuy rằng sốlượng người đồng, nhưng mà có Hàn Vô Song và vài tên cao thủ của nhà họ Hàn ở đây, tốc độ cũng không hề chậm
Chỉ là càng đi về phía trước, yêu thú lại ngày càng nhiều, thậm chí đã bắt đầu gặp phải những nhóm yêu thủ rồi
Hàn Vô Song luôn luôn xung phong đi đầu, tự mình ngăn cản một lượng lớn yêu thủ, bảo vệ nhóm người ở phía sau, chiếc áo trắng rất nhanh đã thấm đẫm máu của những con yêu thủ, thậm chí bản thân cũng suýt bị thương đến mấy lần.
Điều này càng khiến cho rất nhiều Võ Giả
cảm thấy vô cùng biết ơn, thậm chí một số nữ Võ Giả còn chảy nước mắt.
Tự đưa mình rơi vào khó khăn, lấy được cái lợi lại chia đều cho đám người này, trên đời không hề có loại người như vậy, nhưng mà loạingười này, chac chan không thể là đứa con của
gia tộc ở ẩn này được.
"Hai chúng ta cẩn thận một chút vậy." Tân Trạm cũng cảm thấy không yên tâm, vẻ mặt của tên Hàn Vô Song này càng dịu dàng ra vẻ quan tâm nhường nhịn, càng trông giả tạo hơn.
Tiếp tục đi về phía trước, yêu thủ càng ngày càng nhiều, người nhà họ Hàn cũng không thể đối phó được nữa.
Tần Trạm cố ý muốn thử độ tinh nhạy của đảm yêu thủ ở nơi này, cũng tiến lên cùng với Diệp Thành, cùng nhau tấn công đảm yêu thủ
Nhưng mà Hàn Vô Song không khuyến khích hay phản đối hành động của bọn họ, nói chung thái độ này làm cho người ta phải suy nghĩ.
Liên tục chém giết đảm yêu thủ, mọi ngườiđều trở nên kiệt sức, Hàn Vô Song đề nghị nghỉ
ngơi giữa đường.
Có người nhà họ Hàn giữ lại xác của những con yêu thủ bị giết, Hàn Vô Song liền sắp xếp người nướng nó lên, chia cho mọi người ăn.
Rất nhiều Võ Giả cấp thấp khác, ảnh mặt đều phát sáng lên khi nhìn thấy những món ăn từ yêu thủ này.
Phải biết rằng trong cơ thể của yêu thú cũng ẩn chứa linh khí, sau khi ăn vào giống như đạt được tác dụng của một số loại thuốc vậy.
Tần Trạm và Diệp Thành cũng không khách sáo, chọn hai cái đùi của yêu thủ có nửa bước Hóa Cảnh có nhiều linh khi nhất, điên cuồng mà ăn vào.
“Này, hai người các anh sao lại giành lấy như vậy!" Có một Võ Giả tức giận nói.người này đúng là kẻ tham ăn, lòng tham không Một người khác cũng lạnh lùng mà hãm
Nếu là ở nơi khác, hai người này có thể bị Tân Trạm đánh chết, thế nhưng dưới sự bảo vệ của Hàn Vô Song, hai người họ lại càng thêm kiêu căng hơn.
"Vừa ông đây cũng đi theo giết yêu thú đó, ăn nhiều một chút anh không chịu à?” Diệp Thành ăn đến trên miệng đầy dầu mỡ, nhưỡng mày một cái.
cũng phải biết lý lẽ chứ.
Các anh đều giành lấy tốt để ăn như vậy mà được à?" Người kia cảm thấy không phục nói.
"Các anh đừng vì một chút chuyện nhỏ này mà sứt mẻ tình cảm"
Lúc này Hàn Vô Song vừa cười vừa đi qua,đưa phần thịt nướng trong tay mình cho người
kia.
"Miếng thịt này dồi dào linh khí, tôi vẫn
chưa ăn, cho anh
"Cậu Vô Song, thật là ngại quá." Người kia lập tức cảm động đến rơi nước mắt.
cậu Vô Song xem, rồi nhìn lại hai người các anh xem, phẩm chất thật sự chênh lệch quá lớn Một Võ Giả lầm bầm nói.
đáng tiếc trong giới Võ Đạo, chỉ có một cậu Vô Song mà thôi." Một người khác than
Tân Trạm ngày càng cảm thấy Hàn Vô Song có vấn đề, đây đã không phải là khiêm tổn nữa, mà là cử nhường nhịn một cách không có quy gì rồi.
nhìn thấy được hai từ ở trên trán củatên này, giả tạo.
"Diệp Thành nhỏ tiếng nói
"Không cần biết anh ta đang giở trò gì đến dòng nước thánh chắc chắn sẽ biết được sự thật thời." Tàn Trạm nói.
Mọi người lại tiếp tục lên đường, chưa đi được bao lâu, bọn họ đã đến một iến trúc đổ nát vô cùng to lớn.
"Mọi người, dựa theo ghi chép ở trong sách của nhà họ Hàn tôi, dòng nước thánh đó ở ngay phía trước." Hàn Vô Song nói.
"Có gì đó không đúng lắm." Tần Trạm nói.
"Ừm, nếu như dòng nước thành ở đây, làm sao lại không cảm nhận được sự thay đổi của linh khi chứ." Diệp Thành gật đầu
Cả nhóm người bước nhanh hơn, rất nhanh đã đến được nơi mà Hàn Vô Song chỉ dẫnở chính giữa một quảng trường trống trải,
một hồ nước suối cực kỳ rộng lớn xuất hiện ở
trước mặt mọi người.
Hồ nước suối sâu không thấy đáy, được xây lên trong khác là hùng vĩ.
Tuy nhiên, nước suối đã cạn khô từ lâu
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Mọi người đều trở nên ngơ ngác.
Mọi người đi đến tận nơi này, chính là vi nước thánh, mà dòng nước đã không còn nữa.
Tấn Trạm cũng không nói nên lời mà nhìn về phía Diệp Thành.
"khu khu, đừng có nhìn chăm chăm vào tôi, tôi cũng chỉ biết đến sự tồn tại của dòng nước thành ở trong sách cổ mà thôi." Diệp Thành ngại ngùng nói."Bản ghi chép của lúc nào?" Tân Trạm hỏi.
"Khoảng hai trăm năm trước."
Tân Trạm nghe xong liên muốn bóp chết
Diệp Thành.
"Cậu nói xem Hàn Vô Song có biết dòng nước thánh đã cạn rồi hay không?" Diệp Thành
nói.
ngôn tình tổng tài
“Trong lòng anh ta nghĩ gì, chúng ta chờ xem là biết rồi."
Suối linh không còn nữa, mọi người đều cảm thấy khá thất vọng.
Lúc này Hàn Vô Song đứng ở bên cạnh suối lĩnh nói: "Mọi người, nếu là số trời đã định rồi, chúng ta không có phúc hưởng thụ dòng nước thánh này, cũng đừng nên quá chán nản, điều nghe nói nơi có dòng nước thành này cũng là nơi năm xưa phải Thánh Tuyên dùng đểgiảng dạy, tôi có một ý này.”
"Nếu như chúng ta đã đến đây rồi, tôi sản lòng giảng giải cho mọi người một chút về kiến thức Võ Đạo, không biết mọi người có đồng ý hay không."
Hàn Vô Song vừa nói xong, tâm trạng của mọi người lập tức hăng hải trở lại.
Hàn Vô Song tốt xấu gì cũng là người đạt đến tu vi Hóa Cảnh, đứa con của nhà họ Hàn không còn suối linh, có thể miễn phí nghe giảng cũng không tồi
“Cậu Vô Song đã sẵn lòng giảng dạy, chúng tôi đương nhiên đồng ý rồi."
"Cậu Vô Song không tiếc công chỉ dạy, chúng ta phải nhanh chân lên."
Mọi người đều rối rít gật đầu đồng ý.Trên mặt của Hàn Vô Song vân nở một nụ
cười thản nhiên như cũ, anh ta nói: "Nếu như tất cả mọi người đều đã đồng ý, vậy thì chúng ta chuẩn bị bắt đầu thôi."
Anh ta nhảy mắt một cái, những người cao thủ của nhà họ Hàn gật đầu, dồn dập đi về mọi phía, bố trí trận pháp.
Một đám sương mù trắng xóa lập tức bốc lên, bao phủ cả khu vực này.
"Cậu Vô Song có ý gì vậy?”
Nhìn thấy mọi người đều bị chặn lại ở trong trận pháp, có người cảm thấy hơi lo làng nói
.