Trịnh Hạo Thiên hạ bút như bay, chỉ chưa đầy một khắc đồng hồ, đã luyện chế liền một mạch hơn mười tấm nhất giai Sinh Mệnh phù cùng ba tấm nhị giai Sinh Mệnh phù.Mấy tấm phù này hắn chế ra cùng không phải để bán cho Vạn Bảo Hiên, cũng không phải để cho mình sử dụng, cho nên khi luyện chế, hắn cố tình khống chế, những tấm phù này phần lớn đều là thượng phẩm và cực phẩm.Đương nhiên, trong quá trinh luyện chế, hắn cũng 'lỡ tay' luyện chế ra mấy tấm siêu phẩm nhị giai phù rồi.Bất quá hắn cũng không tính bán những tấm phù này ra, mà chuẩn bị sẵn cho mấy người bọn Dư Uy Hoa, khi bọn họ tiến giai đến nhị giai luyện yêu võ giả.Siêu phẩm Sinh Mệnh phù tuy trân quý nhưng còn xa mới quan trọng bằng tính mạng người thân bên cạnh mình.Phù lục có thể cứu mạng bọn họ vào thời khắc mấu chốt. Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không keo kiệt mà tặng cho bọn họ.Cất mấy tấm phù lục vào trong ngực, hắn đang định ra ngoài thì tròng mắt chợt đảo một vòng, từ trong túi không gian lấy ra một khối ngọc thạch.Đây chính là khối ngọc thạch có ghi tâm pháp khầu quyết Quan Khí thuật của Vạn Kiếm tông, hay còn gọi là tham khí thuật mà Văn Nhân Băng Oánh tặng.Tuy hắn biết đoạn khẩu quyết này chắc chắn không phải là bí mật bất truyền gì, nhưng đổi phần tâm tư tinh tế này của Văn Nhân Băng Oánh vẫn có chút cảm kích.Nếu không phải hắn đã từng đáp ứng Cừu Đường Cổ, nhất định phải bái vào Bạch Thảo phong làm môn hạ, có lẽ lúc này hắn đã lựa chọn Phượng Sồ phong rồi.Một luồng linh lực tiến vào trong ngọc thạch, những văn tự ẩn chứa bên trong lập tức giống như những tinh linh, nhảy nhót bay ra.Trịnh Hạo Thiên gặp mãi thành quen cảnh tượng như thế này. Hắn yên lặng lầm nhẩm, đồng thời ghi nhớ thật kỹ chúng vào trong lòng.Quan Khí thuật cũng không phải là công pháp khó tu luyện, thậm chí ngược lại còn có thể coi là một môn tiểu pháp quyết cực kỳ đơn giản.Cho dù là nhất giai hạ phàm linh khí sư, hoặc là nhất giai hạ phẩm luyện yêu võ giả cùng có thể tu luyện thành công trong một ngày, đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói lại càng không thể có khó khăn gì.Gần như chỉ sau một lát, một luồng linh lực tinh túy từ trong khí xoáy dùng mãnh tràn ra, tiến vào trong mắt hắn...Mắt hắn lập tức cảm thấy mắt lạnh, một cảm giác thực rất dễ chịu.Ngẩng đầu nhìn về bốn phía xung quanh, hoàn cảnh xung quanh cũng không có biến hóa gì. Hắn lắc lắc đầu tự điễu, môn công pháp này chỉ có một tác dụng, đó chính là xem xét đẳng giai của người khác. Lúc này thi triển tất nhiên là không có tác dụng rồi.Thu linh lực trở về, cái cảm giác mát lạnh, dễ chịu kia lập tức tiêu tán vô tung vô ảnh.Trịnh Hạo Thiên trong lòng sách sách xưng kỳ, ánh mắt trong lúc vô ý lại rơi xuống bên hông. Hai mắt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên sáng ngời.Hiện giờ hắn đã là một linh khí sư nhị giai rồi, vậy uy lực Vạn Kiếm tông trong tay hắn nhất định sẽ có để thăng thật lớn, không gì so sánh được.Dù sao uy lực môn công pháp này cùng phải dựa vào số lượng khí xoáy.Lúc đầu nó còn không cường đại lắm, nhưng khi cấp bậc tăng cao thì uy lực có thể phóng ra cũng tăng lên với một mức độ chóng mặt.Khi còn ở nhất giai, hắn tối đa cùng chỉ có thể phóng ra mười đạo kiếm quang, nhưng bây giờ hắn đã là nhị giai linh khí sư, trên lý luận, nếu hắn có thể hoàn toàn hiếu thấu bộ kiếm quyết này, thì có thể phóng ra tới một trăm đạo kiếm quang.Gấp mười, tăng lên gấp mười lần, đủ để khiến cho bất cứ kẻ nào cùng phải động tâm.Trịnh Hạo Thiên chậm rãi khoan chân ngồi xuống, hắn lại một lần nửa tập trung tinh thần thở lại.Dù sao, thời hạn khảo hạch do chưởng giáo đặt ra cũng còn nửa năm, mình dùng nửa năm này, tu luyện môn tuyệt học này tới cảnh giới đỉnh phong đi.Trăm đạo kiếm quang cùng nhau bay lượn, cảnh tượng này tuy còn xa mới sánh nổi ức vạn kiếm quang của Văn Nhân Băng Oánh, nhưng đối với hắn mà nói, cùng có có sức dụ hoặc khổng lồ, không gì so sánh nổi.Khí xoáy trong não vực lại một lần nửa rung lên.Tuy luyện Vạn Kiếm tông và tu luyện Quan Khí thuật là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.Đối với Quan Khí thuật. Trịnh Hạo Thiên giải quyết trong chốc lát, chỉ ngắn ngủi một khắc thời gian là có thể tu luyện thành công, nhưng Vạn Kiếm quyết lại là bí quyết công pháp cường đại nhất trong Vạn Kiếm tông, muốn tu luyện môn công pháp này tới cảnh giới lô hỏa thuần thành thì thật sự không phải chuyện dễ dàng.Trịnh Hạo Thiên bắt đầu thử nghiệm ngưng tụ linh lực từ một luồng khí toàn.Ý niệm tinh thần trước tiên nhắm chuẩn một luồng khí xoáy trong não vực, tiếp đó bắt đầu tiến hành điều chỉnh nhỏ nhất có thể.Đó không phải là điều chỉnh hình thái khí xoáy, mà là tiến hành khống chế và chỉ huy tốc độ vận chuyển của khí xoáy ở một mức độ nào đó. Dưới sự điều khiển của lực lượng tinh thần cường đại, một luồng linh lực nhàn nhạt lập tức từ trong khí xoáy sản sinh ra.Trịnh Hạo Thiên trên mặt lộ ra một nụ cười đắc ý. Linh lực trong khí xoáy vốn không thể dễ dàng ngưng tụ ra như vậy. Nhưng khi hắn còn là nhất giai linh khí sư đã thành công ngưng tụ ra một luồng linh lực từ trong một khí xoáy. Hiện giờ hắn đã tấn thăng đến nhị giai linh khí sư, ngưng tụ linh lực từ trong một luồng khí xoáy lại càng trở nên dễ dàng thoải mái.Đây chính là lợi ích lớn nhất sau khi tiến giai, năng lực khống chế linh lực lại càng trở nên tinh vi, chuẩn xác.Rất nhanh, từ trong khí xoáy thứ hai cũng ngưng tụ ra thêm một luồng linh lực nhỏ bé, tiếp đó là luồng thứ ba, thứ tư....Chỉ sau mấy thời thần, hai mươi luồng khí xoáy trong não vực hắn đã ngưng tụ xong toàn bộ.Một lần nửa mở hai mắt. Trịnh Hạo Thiên lấy ra linh khí bảo kiếm. Hắn quát khẽ một tiếng: "Đi!"toàn bộ hai mươi luồng linh lực đến từ hai mươi khí xoáy khác nhau lập tức phóng ra, đồng thời trong nháy mắt dung mãnh tiến vào trong bảo kiếmNgay sau đó, cả gian thạch thất lập tức bừng sáng. Gần như chỉ trong thời gian một nháy mắt, hai mươi đạo kiếm quang đã từ trên thân kiếm phân liệt ra, chúng chớp động giữa hư không, giống như một con chim non mới có được năng lực bay lượn, không ngừng hào hứng bay lượn tự do trong không trung.Đương nhiên, người khống chế chúng chân chính vẫn là Trịnh Hạo Thiên, đang đứng yên không chút nhúc nhích. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vnLúc này, hai chân hắn hơi tách ra, giống như một cây đại thụ vạn năm cắm rễ vào đại địa, còn tinh thần hắn lại đang tập trung cao độ, kiệt lực khống chế những luồng kiếm quang kia phi hành.Hắn đắm chìm vào trạng thái hiện giờ, thậm chí còn có một cảm giác hưởng thụ thần kỳ.Hắn giống như đã hóa thân thành hai mươi đạo kiếm quang, trên mỗi một đạo kiếm quang đều có linh lực và ý chí của hắn. Hắn vốn còn cho rằng, muốn khống chế hai mươi đạo kiếm quang sẽ rất khó khăn, nhưng cho đến lúc này hắn mới biết được, thì ra khống chế chúng so với tưởng tượng thì dễ dàng nhiều.Lúc này, những đạo kiếm quang phảng phất như đều sống lại, bay lượn theo ý niệm của hắn. Mỗi một đại kiếm quang đều mang theo một lực lượng cường đại vô cùng, nhưng vô luận tốc độ của chúng có nhanh đến cỡ nào, lộ tuyến có kỳ quái đến mức nào nhưng thủy chung đều không thương tổn đến bất cứ đồ đạc gì trong phòng.Chúng giống như đã thông linh, căn bản không cần tiêu hao nhiều tâm niệm tiến hành khống chế lắm.Trịnh Hạo Thiên thở phào nhẹ nhocm một hơi thật dài, nếu mỗi một đạo kiếm quang đều là như thế, vậy hắn cùng không phải lo lắng vấn đề tương tự nửa rồi.Ngón tay khẽ búng một cái, những đạo kiếm quang này chợt khựng lại một chút, tiếp đó liền ầm ầm nổ tung, hoàn toàn tiêu tán vào hư không.Trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ một nụ cười hài lòng, hắn đã hoàn thành giai đoạn tu luyện thứ nhất, kích phát thành công toàn bộ linh lực trong mỗi một khí xoáy.Bất quá đây vẫn chỉ là bước đầu tiên mà thôi. Uy lực chân chính của Vạn Kiếm quyết không phải là của từng luồng khí xoáy một, mà là phối hợp nhiều luồng khí xoáy lại với nhau, mới thể sinh ra kiếm hải rộng lớn mạnh mẽ khôn cùng chân chính.Thu liễm tâm thần trở lại. Trịnh Hạo Thiên tập trung tinh thần vào trong não vực.Việc hắn phải làm lúc này so với lần trước thì phức tạp hơn nhiều lắm.Dựa theo tâm pháp Vạn Kiếm quyết, hắn bắt đầu cẩn thận phân rõ hai mươi luồng khí xoáy bên trong não vực. Một lát sau, hắn đã ẩn ước phát hiện ra.Những luồng khí xoáy này nhìn qua thì chẳng có gì khác nhau, nhưng thực chất giữa chúng vẫn có một chút chênh lệch rất nhỏ.Chúng như được chia thành hai nhóm lớn, mỗi nhóm mười luồng khí xoáy, vừa kiếm chế lại vừa hô ứng lẫn nhau.Nhất giai mười khí xoáy, nhị giai mười khí xoáy, khi Trịnh Hạo Thiên phân biệt được rõ ràng hai nhóm với nhau, lại bất ngờ phát hiện ra, giữa chúng quả nhiên có một hàng rào tự nhiên tồn tại, phân chia rõ ràng.Ý niệm tinh thần tập trung cao độ. Trịnh Hạo Thiên khống chế một cái khí xoáy trong đó, đồng thời thật cẩn thận ngưng tụ ra một tia linh lực nhàn nhạt.Khống chế tia linh lực mong manh như sợi tóc này hướng về phía hàng rào ngăn cách kia mà đi.Giữa những khí xoáy cùng nhóm thì không thể nào tiến hành va chạm để kích phát ra nhiều linh lực hơn, nhưng nếu có thể làm cho linh lực trong khí xoáy xuyên phá hàng rào ngăn cách kia, va chạm với khí xoáy trong nhóm khác, thì lại có thể kích phát ra một luồng linh lực mới.Luồng linh mới mới được sinh ra này chính là đạo kiếm quang mới, cũng chính là chỗ huyển ảo nhất của Vạn Kiếm quyết.Linh lực từng chút từng chút đi tới hàng rào ngàn cách, nó đột nhiên ngừng lại.Trịnh Hạo Thiên đây chính là điểm mấu chốt trong Vạn Kiếm quyết. Nếu ngay cả cửa ải này cùng không thể vượt qua, thì cho dù hắn có được hơn một trăm khí xoáy, số lượng kiếm quang cuối cùng có thể phóng ra nhiều nhất cùng chỉ vẻn vẹn có hơn một trăm mà thôi.Hàng rào ngăn cách trước mắt mặc dù vô hình vô sắc, nhưng lại tồn tại chân thật đến không thể thật hơn.Trịnh Hạo Thiên cũng biết đã thử nghiệm bao nhiêu lần rồi, nhưng thủy chung hắn vẫn không thể tìm ra một khẽ hở nào để vượt qua hàng rào ngăn cách đó.Dần dần, linh lực bên trong khí xoáy tựa hồ có chút dấu hiệu khô kiệt, không thể nào tiếp tục được nửa.Trịnh Hạo Thiên thầm thở dài, Vạn Kiếm quyết quả nhiên không phải dễ dàng tu luyện như vậy (dễ tu luyện được thế hóa ra mày là thánh à )Đang lúc hắn định tạm thời buông bỏ, sau này thử lại thì hắn đột nhiên cảm ứng được sự tồn tại của hai hạt mầm quang ám bên trong khí xoáy.Trong lòng khẽ động, tốc độ chuyển động của khí xoáy lập tức tăng lên trong nháy mắt, mà hai hạt mầm quang và ám kia cũng xoay quanh nhau không ngừng, tốc độ không ngừng tăng lên, cho tận đến khi dung hợp lại với nhau.Trong khoảng khắc hai hạt mầm dung hợp lại với nhau, một luồng lực lượng khổng lồ không gì sánh nổi đột nhiên từ trong khí xoáy bạo phát ra.Được lực lượng khổng lồ này tiếp sức, những luồng tinh lực vốn đã như đèn hết dầu liền lập tức mạnh mẽ trở lại, tựa như cây khô gặp xuân về..Nó lại một lần nửa xông về phía trước, lúc này hàng rào ngăn cách kia cũng không thể ngăn cản được sức mạnh tấn công của nó nửa.Phảng phất như một mũi thương chọc thủng chướng ngại trước mắt, không gì có thể cản nổi....Hai luồng khí xoáy khác nhóm cuối cùng đã thiết lập được một mối liên hệ không ngừng với nhau, một luồng linh lực mới cùng theo đó mà ra đời.Cứ như vậy, Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn bế quan trong thạch thất không ra.Trừ bỏ những việc như ăn cơm, ngủ nghĩ. wc không thể nào tránh khỏi ra, hắn đều dồn toàn bộ tinh lực vào việc tu luyện Vạn Kiếm quyết.Suốt một tháng sau, hắn cuối cùng cùng từ mặt đất nhảy dựng lên. Tuy trên mặt hắn lộ vẻ mệt mỏi đến cực độ, nhưng trong con ngươi hắn lại cũng lóe lên quang mang kinh hỉ vô cùng, không thể diễn tả bằng ngôn từ.Bàn tay khẽ vỗ nhẹ lên hông, ngay sau đó một mảnh kiếm quang thật lớn liền từ trong hông hắn đẳng không bay ra, trong nháy mắt đã tràn ngập trong thạch thất.Một trăm đạo.Toàn bộ một trăm đạo kiếm quang cùng chớp lên, tỏa ra tinh mang nhiếp hồn tỏa phách, tràn ngập trong mỗi một tấc không gian.